Phụ thân Tư Đồ Hạo cưng chiều nhị di nương và đại tỷ Tư Đồ Thanh Thanh, còn đối với nàng không yêu thương, đối với mẫu thân và ca ca đều lạnh lùng nghiêm khắc.
Ngay lúc này cửa phòng mở ra một bóng người bước vào một người con trai mang một bộ lam y ngũ quan tinh xảo vẻ mặt lo lắng bước đến cạnh nàng.
Một giọng nói êm dịu dễ nghe vang lên ” Tuyết Tuyết muội không sao chứ có đau ở đâu không, ai làm muội ngã xuống nước nói ca ca nghe “.
” Ca ca muội không sao, muội chỉ vô ý nên mới ngã xuống nước thôi ca ca không cần lo lắng ” tuy nàng nói vậy nhưng nàng biết ca ca không tin không ai hiểu chủ của thân thể này bằng người ca ca này.
Đuôi lông mày nhíu lại nhưng hắn vẫn trả lời muội muội bằng giọng nói êm dịu ” Ca ca biết rồi, muội mới tĩnh lại nằm ngủ một chút nữa đi khi nào đến trưa ca ca kêu muội dậy được không “.
Nàng nghe lời đáp lại một tiếng ” vâng ” rồi nhắm mắt lại, sau khi nàng ngủ ca ca đắp chăn lại cho nàng rồi ra ngoài.
Đã bốn năm qua cuộc sống của nàng trôi qua rất yên bình được mẫu thân chỉ bảo yêu thương, được ca ca chăm sóc.
Lúc này đây nàng đang ở Thanh lam viện của mẫu thân.
” Nương ngày mai thiên thiên đi cùng ngài đi phổ phật tự được không ” từ lúc nàng đến đây cứ nữa năm là nương lại đi phổ phật tự một lần, lần nào đi nương cũng ở lại mấy ngày cho nên lần này nàng muốn đi cùng nương đi xem coi chùa ở đây như thế nào.
Nhưng nàng không biết rằng lần này ra ngoài sẽ là lần khó quên nhất trong cuộc đời của nàng.
Mà lúc này trong Tần yên viện có hai người đang lên kế hoạch “di nương ngày mai họ đi phổ phật tự “.
” Thanh thanh con yên tâm mọi chuyện di nương đều chuẩn bị hết rồi ” chỉ cần ngày mai họ ra cửa liền phải chết không thể nghi ngờ, chỉ cần Trần Thanh Lam chết mình có thể lên làm phu nhân thừa tướng, thanh thanh liền có thể làm đích đại tiểu thư.