Đầu những năm này, tất cả mọi người đều vô cùng tin có mấy chuyện tin tức như vậy, đến lúc đó người của cục xây dựng thành phố nói không chừng còn phái người điều tra Đinh Phong Thành.
Ha ha, Đinh Phong Thành kia có thể là bốn bề thù địch, hết đường chối cãi rồi.
Đến lúc đó, sẽ khiến cho Đinh Phong Thành cảm nhận được cái gì gọi là nhảy vào Hoàng Hà cũng rửa không sạch!
Mà điểm đột phá của một loạt kế hoạch này, chính ở trên người Thang Kim Long, chỉ cần Thang Kim Long nói một câu, tuyên bố công trình giai đoạn một không đạt tiêu chuẩn, vậy bài văn kế tiếp Đinh Hồng Diệu muốn viết như thế nào thì viết như thế đó.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao Đinh Hồng Diệu lại nguyện ý bỏ ra chục tỷ biệt thự mua Thang Kim Long một câu.
Những lời này, đáng giá cái giá này.
Sau khi nghe hiểu tất cả mọi chuyện, Đinh Hoàng Liễu gật gật đầu: “Anh, vẫn là anh suy nghĩ chu đáo.”
Sau một lúc lâu, Thang Kim Long trở lại nhà ăn, một lần nữa ngồi xuống.
Vẫn là trở lại vấn đề kia.
Nhận hay không nhận?
Thang Kim Long do dự mãi, cắn răng dậm chân một cái, hung hăng uống một chén rượu, đem chìa khóa cất vào túi.
“Sếp Đinh, vậy tôi cung kính không bằng tuân mệnh, giúp anh kiểm tra nhà cửa một chút.”
“Cảm ơn!” Đinh Hồng Diệu lộ ra nụ cười sáng lạn.
Một câu đổi một căn nhà, kẻ ngốc mới lựa chọn từ chối.
Rượu quá ba tuần, uống cũng khá rồi, Thang Kim Long đứng dậy rời đi.
“Hôm nay cha tôi xảy ra chút chuyện, tôi còn phải sớm trở về xử lý một chút, hai vị, không thể ở lại lâu hơn.”