Sao mà Kỳ Chấn cứ để ý Giang Nghĩa như vậy?
Hừ hừ.
Viên Triệu Hào bằng mặt không bằng lòng, cố ý xin lỗi, sau đó làm bộ hỏi thăm Giang Nghĩa: “Giang thần y, không biết bước tiếp theo anh có tính toán gì không?”
Giang Nghĩa thành thật trả lời: “Tin tức mới nhất, mảnh đất bỏ hoang ở thành Bắc kia sắp xây dựng thành thành thương mại xa xỉ phẩm, sau này sẽ trở thành điểm đặc sắc của khu Giang Nam. Chúng ta phải làm, chính là liên hệ với bên xây dựng, chiếm vị trí có lợi trước, có vị trí của mình ở khu xa xỉ phẩm!”
Kỳ Chấn chấn động.
“Ơ, có chuyện này?”
“Vậy đương nhiên là tốt, chỉ cần khu xa xỉ phẩm có vị trí của chúng ta, vậy tuyệt đối có thể có chỗ đứng.”
Viên Triệu Hào cũng lắp bắp kinh hãi, tin tức này kỳ thật cũng mới truyền đến không lâu, người biết cũng không nhiều như vậy.
Ông ta cũng phải tốn nhiều công sức mới biết được.
Không giờ Giang Nghĩa thế mà lại biết, nhìn như vậy, cũng không thể coi thường Giang Nghĩa, người này vẫn có chút thực lực.
Nhưng mà, biết thì biết, có thể dùng giá cá hợp lý lấy được một vị trí tương ứng hay không là một vấn đề khác.
Viên Triệu Hào cười ha ha, nói: “Chủ tịch Kỳ, không lừa ngài, tôi đã cho người đi liên hệ với người đấu thầu thành công này rồi, nếu như có thể, tôi muốn mời người đứng đầu đó đến chỗ chúng ta cùng nhau ăn cơm, mọi người đều cùng thương lượng một chút, thế nào?”
Kỳ Chấn vô cùng vui mừng.
Nếu như có thể mời được người đứng đầu bên xây dựng đến, đây tuyệt đối là một tin tức tốt.
“Mời, lập tức mời.”
“Tuân lệnh!”
Viên Triệu Hào lập tức cho người gọi điện thoại, mời người đứng đầu bên đấu thầu thành công đến.
Cúp điện thoại, ông ta ngửa đầu, rất đắc ý nhìn Giang Nghĩa.
Anh có tin tức linh thông thì có ích gì?
Lăn lộn trên thương trường, vẫn phải quan trong nhân mạch, Viên Triệu Hào có thể mời người đứng đầu đến, Giang Nghĩa anh có được không?
Lần này, trong lòng Viên Triệu Hào rất vui vẻ, cảm thấy mình cuối cùng cũng nở mày nở mặt trước mặt Kỳ Chấn rồi!