Sau đó không đến hai tháng thì Tôn Trình vì tức nồi máu cơ tim, chết trong đau đớn.
Tôn Tại Ngôn cũng sau chuyện đó mà dọn khỏi gia tộc, nhiều năm như vậy luôn không có bất kỳ quan hệ gì với nhà họ Tôn, dựa vào y thuật cao siêu nuôi sống bản thân.
Vốn tưởng rằng Tôn Tại Ngôn và Tôn Vĩnh Trinh cả đời này sẽ không gặp lại nữa, ai ngờ Tôn Vĩnh Trinh lại chủ động tìm tới Tôn Tại Ngôn.
Chỉ vì Tôn Vĩnh Trinh biết, trên thế giới này nếu nói còn có ai có thể đánh bại Giang Nghĩa, vậy thì chỉ có Tôn Tại Ngôn – người em trai thông minh tuyệt đỉnh này.
Thật ra năm đó nếu không phải Tôn Vĩnh Trinh tiết lộ bí mật, Tôn Tại Ngôn cũng sẽ không ‘thua’.
Tôn Tại Ngôn tin nhầm anh trai, nút thắt này, cả đời sợ rằng không thể gỡ được.
Những người ở đây về cơ bản đều biết đoạn chuyện trong quá khứ của hai anh em bọn họ, cho nên người khác cũng không dám tùy ý nói chuyện.
Tình hình có hơi ngượng ngùng.
Tôn Tại Ngôn nói: “Tôn Vĩnh Trinh, anh bớt ở trước mặt tôi nói lời đường mật, năm đó ăn tại sao bán đứng tôi, trong lòng tôi biết rõ!”
“Anh căn bản chính là sợ tôi cướp mất vị trí gia chủ của anh, cho nên cố ý tiết lộ bí mật.”
“Thật ra anh cần gì phải làm vậy chứ? Tôi và Tiểu Điệp đi rồi, vị trí gia chủ không phải chắc chắn sẽ là của anh sao?”
“Tôn Vĩnh Trinh, anh làm quá tuyệt tình!”
“Hiện nay còn trơ cái mặt đến nhờ tôi giúp anh làm việc, ha ha, da mặt của anh sao có thể dày như vậy chứ?”
Tôn Vĩnh Trinh thở dài: “Được rồi, tôi chỉ biết chúng ta không nói chuyện được, nói nữa cũng vô ích.”
“Đương nhiên! Vậy nên anh có thể đi rồi.”
Tôn Vĩnh Trinh lại không vội đứng dậy, mà nói với vẻ dửng dưng: “Tôi cũng không nói nhảm nhiều với cậu nữa, giữa chúng ta cũng không có tình anh em gì rồi. Dứt khoát chút, trao đổi lợi ích. Cậu giúp tôi loại bỏ một người, tôi cho cậu thứ cậu muốn.”
Tôn Tại Ngôn cười ha hả: “Thứ tôi muốn sao? Trái tim của tôi sớm đã chết rồi, sức khỏe cũng không thể khôi phục, tôi còn muốn cái gì chứ? Tôi chỉ muốn chết!”
“Vậy cậu tại sao còn không đi chết?”
Lời của Tôn Vĩnh Trinh trực tiếp chạm vào đáy lòng của Tôn Tại Ngôn, nhiều năm như vậy Tôn Tại Ngôn có vô số ngày đêm muốn chết.
Lý do anh không chọn quyên sinh chỉ có một — Tiểu Diệp!
Đời này, anh ta vẫn muốn gặp mặt Tiểu Điệp một lần.