Quả nhiên sau khi dùng bí pháp, thực lực của Tần Hạo lập tức tăng vọt, tốc độ cũng nhanh hẳn, xuất hiện trước mặt Yamamura Kazuya như thuấn di.
Yamamura Kazuya cảm nhận được sự mạnh mẽ của đối phương, trong mắt tràn ngập vẻ nghiêm nghị, không hề do dự, giơ tay đấm một phát.
Đòn tấn công của Yamamura Kazuya vẫn chậm, đúng lúc ông ta giơ nắm đấm, Tần Hạo đã đấm mạnh vào ngực Yamamura Kazuya.
“Rầm!”
Tiếng va chạm nặng nề vang lên, Yamamura Kazuya liên tục lùi ra sau, ông ta muốn đứng vững nhưng không sao ngừng lại nổi.
Khi ông ta sắp lùi đến rìa sàn đấu, đòn tấn công của Tần Hạo lại ập tới.
Lần này, Yamamura Kazuya không có cả cơ hội đánh trả, bị Tần Hạo đấm trúng ngực, bay lên cao rồi rơi khỏi sàn đầu.
Tần Hạo thắng!
Xung quanh lặng ngắt, ai cũng kinh ngạc nhìn Tần Hạo trên sàn đấu.
Cuối cùng Yamamura Kazuya cũng thua rồi ư?
“Tốt lắm!”
Tiếng hoan hô mừng rỡ bỗng vang lên từ bên Chiêu Châu, rồi trở thành tiếng hò reo dữ dội.
Sĩ khí của bên Chiêu Châu đạt đến trạng thái cao nhất, tất cả cao thủ Chiêu Châu đang có mặt đều reo hò, khiến không gian xung quanh như rung chuyển.
Đỗ Trọng mừng rỡ cười lớn: “Tần Hạo, tốt lắm! Tiếp đến phải dạy dỗ cao thủ nước Dương cho tử tế, để họ biết cao thủ Chiêu Châu chúng ta cũng không phải loại vô dụng”.
Nhưng chuyện khiến cao thủ Chiêu Châu bất mãn nhanh chóng xảy ra, ván tiếp theo nên bắt đầu, nhưng mãi mà nước Dương vẫn không cử cao thủ tiếp theo lên sàn đấu.
Không những thế, trọng tài cũng lấy cớ đi vệ sinh.
“Đám khốn kiếp nước Dương này đúng là hèn hạ trơ trẽn, họ biết Tần Hạo dùng bí pháp, bí pháp có thời hạn nên cố tình kéo dài thời gian để chờ bí pháp của Tần Hạo hết hiệu lực”.