– Ta hiểu rồi, vì sao ngươi lại lặng lẽ tiến vào Quỷ Châu. Ha ha, có phải ngươi muốn cứu phụ thân ngươi? Thực là một đứa con có hiếu!
– Dạ Đế, nếu không ngại chúng ta có thể giao dịch. Ngươi trợ giúp ta, ta bồi thường gấp đôi tổn thất trước kia của ngươi?
– Ha ha! Sở Vân ngươi cũng có ngày cầu khẩn ta?
Dạ đế cười to ba tiếng, sau đó ngữ khí trầm tĩnh lại. Mặc kệ hắn thù hận Sở Vân đến thế nào, nhưng hắn thủy chung hiểu rõ một điều, thù hận không đổi được thành lợi ích. Chỉ có lợi ích, mới là mục tiêu theo đuổi của cường giả Đế Hoàng.
– Bồi hoàn gấp đôi không đủ, ta muốn gấp mười.
Dạ Đế hung dữ nói.
– Hừ! Gấp ba, nếu không thì khỏi bàn nữa!
Thái độ Sở Vân so với hắn còn cứng rắn hơn.
– Ngươi không để ý đến sinh tử của phụ thân ngươi?
Hai mắt Dạ Đế âm mang bất định. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
– Bất kỳ vật gì đều có một cái giá của nó. Bốn lần, ta tin rằng cái giá này sẽ khiến vài cường giả Đế Hoàng khác cảm thấy có chút hứng thú.
Những lời lãnh khốc vô tình này của Sở Vân khiến cho Dạ Đế chấn động.
– Được rồi, thì bốn lần! Bất quá ngươi phải giao tiền đặt cọc trước.
– Không có cửa đâu! Chỉ có một phần khế ước, ngươi có muốn hay không?
Sở Vân cười xùy một tiếng.
Dạ Đế hừ lạnh một tiếng, nội tâm có chút lo lắng. Hắn ăn rất nhiều quả đắng trên tay Sở Vân, không khỏi suy tư trong chuyện này có gì xảo quyệt.
– Không sợ! Hôm nay cửu châu đều liên minh lại với nhau, Đế Hoàng đều là minh hữu, không thể công kích lẫn nhau. Nếu Sở Vân thi triển Nhân Đạo Vô Lượng, lập tức sẽ bị lưới pháp tắc Tinh Châu giết chết. Cho dù hắn trốn khỏi cửu châu, cũng không thoát khỏi bị đám Tiên Thiên Thần Ma vây khốn. Bởi vậy tuyệt đối không sợ hắn đổi ý.
Nghĩ tới đây, Dạ Đế trấn định này, nở một nụ cười chiến thắng.
Bên trên Tinh Quỷ Hồn Giới phát ra hào quang.
– Đây là khế ước, ngươi coi qua đi.
Thông qua chiếc nhẫn, từ Tinh Châu truyền đến một phần ngọc giản. Dạ Đế coi kỹ một lần, nhíu mày.
– Mặc dù không có thiếu xót gì, nhưng vài điều ước trong đó khiến ta rất không hài lòng.
Hắn sửa lại nội dung trong ngọc giản, thông qua chiếc nhẫn truyền đến Tinh Châu.
Thanh âm Sở Vân một lần nữa vang lên.
– Điều kiện của ngươi quá hà khắc, ta không thể đáp ứng toàn bộ. Đây là điểm mấu chốt của ta, nếu không đồng ý thì lần giao dịch này hủy bỏ.
Nói xong, ngọc giản lại truyền tới. Dạ Đế căm tức nói.
– Linh Đế, ngươi có thái độ gì đây?
Hắn đang muốn thò tay tiếp nhận ngọc giản, sắc mặt đột biến. Ngọc giản chợt nổ tung, một đạo bạch quang bắn thẳng đến mi tâm của hắn.
Nhân Đạo Vô Lượng!
Nhưng Dạ Đế đã sớm dùng Hóa Đạo Chi Quang bao phủ toàn thân, hắn phạm qua một lần sai lầm, sao có thể tái phạm lần thứ hai?
Cho dù Nhân Đạo Vô Lượng cường đại nhưng cuối cùng vẫn chỉ là một loại đạo pháp.
Bị Hóa Đạo Chi Quang khắc chế lập tức tan rã.
– Sở Vân, ngươi dám ra tay? Ngươi không sợ minh ước trừng phạt sao?
Dạ Đế lảo đảo, kinh sợ hô lên. Trả lời hắn là đạo bạch quang thứ hai. Đây là lực lượng của bản thể Sở Vân từ Tinh Châu thông qua Tinh Quỷ Hồn Giới truyền tống tới.
Nhưng luồng Nhân Đạo Vô Lượng này lại một lần nữa bị Hóa Đạo Chi Quang của Dạ Đế triệt tiêu.
– Ta hiểu rồi, chỉ có một lời giải thích. Minh ước của ngươi đã đến kỳ hạn rồi!
Dạ Đến trợn mắt, trí tuệ Đế Cấp không thể khinh thường, lập tức suy đoán ra chân tướng. Hắn vừa dứt lời lại phải nghênh đón một luồng Nhân Đạo Vô Lượng.