Bất quá cứ đơn giản như vậy đã đáp ứng bọn hắn, cũng không phải là tác phong của Sở Vân. Dưới ánh mắt nóng rực của chúng nhân, Sở Vân vẫn ung dung điều chỉnh tư thế ngồi xuống, sau đó nhướng mày khoan thai nói:
– Nếu như tất cả mọi người đều muốn trao đổi tài nguyên tín đồ trong tay ta, hơn nữa còn nhiệt tình như vậy. Vì để không thương đến hòa khí, vậy thì đấu giá đi!
– Vô sỉ.
Trong lúc nhất thời trong nội tâm chúng Đế Hoàng đều xuất hiện hai chữ này.
– Quá vô sỉ!
Nửa canh giờ sau, bọn hắn đối với kết quả mà Sở Vân báo ra tràn ngập khinh bỉ. Sau khi đấu giá xong, giá gốc đã được Sở Vân đẩy lên gấp mười lần, tận lực phát huy giá trị kinh tế của tài nguyên tín đồ, thiếu chút nữa vắt kiệt tứ đế, ngay cả tam hoàng cũng phải xuất huyết.
– Chuyện này cứ như vậy đi! Đúng rồi, trong khoảng thời gian này ta sẽ bế quan, tuyệt đối không nhúng tay vào bất cứ chuyện gì nữa, trong khoảng thời gian này, đối phó với thần ma hạo kiếp còn phải dựa cả vào chư vị.
Trước đi, Sở Vân để lại một lời này.
Bảy người còn lưu lại trong điện, trợn mắt nhìn nhau.
Rất lâu sau, Du Hoàng mới đánh vỡ yên lặng:
– Sở Vân này càng ngày càng thần bí rồi, đối với chuyện này các ngươi có nhìn nhận như thế nào?
Long Đế trầm ngâm một chút nói:
– Chẳng lẽ hắn đã tìm ra một con đường tu luyện khác, không cần đến tài nguyên tín đồ?
– Không có khả năng! Nếu hắn đã tìm ra thứ như vậy đã không phải là Hoàng cấp mà chính là Thánh nhân, không so với Thánh nhân còn cường đại hơn. Bởi vì lịch đại Thánh nhân cũng phải thu thập tín ngưỡng.
Nhân Hoàng lập tức phủ định.
– Ta xem, chắc là do hắn không coi trọng việc phát triển tín đồ tại Tinh Châu. Dù sao trong nội tâm dân chúng Tinh Châu, hắn có lực ảnh hưởng yếu nhất.
Vũ Đế thở dài, nói.
– Nhưng cũng không thể trực tiếp bỏ qua tài nguyên tín đồ quý giá như vậy?
Tần Đế nhíu mày. Lại là một hồi trầm mặc.
– Là vì minh ước trận doanh.
Thư Hoàng chợt mở miệng. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
– Tinh Thánh từng nói với ta, Sở Vân chỉ cùng hắn ký kết một minh ước trận doanh có thời gian hiệu lực rất ngắn. Xem ra kỳ hạn minh ước của hắn đã đến, nhưng hắn lại không thể tìm thấy Tinh Thánh để tiếp tục ký minh ước. Vì sợ gặp phải quần công, hắn đành tạm thời tránh đi.
– Là vì chuyện này?
Ánh mắt Du Hoàng sáng ngời.
– Nếu là như vậy thì càng dễ lý giải vì sao hắn muốn bế quan. Minh ước trận doanh chỉ có thể ký kết cùng Thánh nhân, xem ra lần này là Sở Vân bị ép buộc không thể buông tay khỏi những lợi ích này. Ha ha ha!
– Hắn đã không thể không buông tay khỏi những lợi ích này, nhưng cuối cùng vẫn lợi dụng đổi lấy rất nhiều tài nguyên.
Long Đế oán hận nói.
Thư Hoàng cười cười:
– Hắn đã huênh hoang quá lâu, tu hành đến Hoàng cấp hắn dùng bao nhiêu năm? Vẫn chưa tới 50 năm. Lại nói tiếp, nếu thực sự như vậy thì… Ha ha, cũng đến lúc hắn nên yên lặng một chút rồi.
– Bất quá, thủy chung ta vẫn cảm thấy chuyện này không ổn.
Du Hoàng vẫn một mực cau mày.
– Muốn chứng minh chuyện này còn không đơn giản sao?
Trong mắt Thư Hoàng lóe lên linh quang:
– Chỉ cần qua thêm một thời gian nữa, lấy tinh bài liên hệ với hắn. Nếu minh ước đã mất đi hiệu lực, hắn sẽ không thể vận dụng tinh bài, đến lúc đó thử một lần thì biết.
– Nếu như minh ước mất đi hiệu lực, chẳng phải hắn sẽ không còn cùng trận doanh với chúng ta, có thể ra tay đối phó với chúng ta hay sao?
Long Đế không khỏi lo lắng.
– Hừ, chúng ta không tìm đến gây phiền toái đã là vạn phước cho hắn rồi. Nếu hắn thực sự sử dụng Nhân Đạo Vô Lượng đối phó với chúng ta, một khi bị phát hiện ra, hắn sẽ trở thành công địch của toàn bộ Đế Hoàng cửu châu. Chúng ta thà rằng bỏ qua Tiên Thiên Thần Ma, cũng sẽ dốc toàn lực tru diệt hắn!
Du Hoàng cười lạnh.
– Yên tâm, hắn sẽ không động thủ. Lời cuối cùng mà Sở Vân để lại đã biểu hiện rõ ràng thái độ của hắn rồi sao? Hắn sẽ “bế quan” không nhúng tay vào thế sự. Thế cục hiện tại đã không giống như xưa, cửu châu đã trở thành liên minh. Hơn nữa đã biết đến sự tồn tại của Nhân Đạo Vô Lượng, hắn sao dám gây thị phi?
Ngữ khí Thư Hoàng đầy băng lãnh.
Nếu không phải đang bị áp lực từ Thần Ma Hạo Kiếp, nếu không phải Sở vân tấn thăng thành Hoàng cấp, thực lực khiến cho người ta kiêng kỵ. Một khi minh ước mất đi hiệu lực, mục tiêu đầu tiên mà chúng Đế Hoàng muốn đối phó chỉ sợ chính là Sở Vân. Nhân Đạo Vô Lượng của Sở Vân mang đến cho chúng Đế Hoàng uy hiếp quá lớn, không khác gì Phục Đế năm đó.
– Chỉ cần hạo kiếp tiên thiên thần ma tạm thời được kiềm chế, hừ hừ!
Trong điện, chúng Đế Hoàng đều có cùng một ý nghĩ.
Thời gian như thoi đia, chỉ chớp mắt đã qua hơn một tháng.
Trong tiên nang thế giới, Sở Vân nhìn tòa cung điện lơ lửng trên không trung, nở một nụ cười vui vẻ.
Yên Chi Quần Phương Điện cùng Cực Nhạc Hoan Hỷ Điện đều là một trong những điện của Âm Dương Đại Hậu Cung. Cùng Cực Nhạc Hoan Hỷ Điện so sánh, Yên Chi Quần Phương Điện hoa mỹ hơn nhiều, tường trắng ngói vàng, trên những cánh cửa bằng hồng đàn điểm xuyết trăm hoa tươi đẹp. Trong điện chia thành bảy mươi hai phòng, bố trí trong mỗi phòng đều hoàn toàn khác nhau, hứng thú dạt dào. Bất đồng lớn nhất cùng Cực Nhạc Hoan Hỷ Điện chính là Yên Chi Quần Phương Điện là nhân điện, là địa phương để nữ tử sinh hoạt.
Mà Cực Nhạc Hoan Hỷ Điện là binh điện, bảy mươi hai tiên phi đều là yêu binh. Ngoại trừ binh điện, nhân điện, Âm Dương Đại Hậu Cung còn có thú điện, thực điện cùng đan điện.
– Luyện chế một tòa điện đã hao phí mất hơn nửa vật tư đổi lại từ chúng Đế Hoàng. Lượng tài nguyên còn lại không đủ để luyện chế Thú Huyết Phi Đằng Điện. Bất quá hiện tại thuần túy chỉ vận dụng đến vật tư, không tiêu hao thế giới nguyên lực.
Sở Vân lâm vào trầm tư.
Bạch Tiểu Thánh luyện chế ra Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền đã tiêu hao lực lượng của cả một quốc gia, nhưng khẳng định hắn cũng đổ vào trong đó không ít tích lũy. Cho dù như vậy, kỳ thực cũng chỉ có thể luyện chế ra hình thức ban đầu của Cực Nhạc Hoan Hỷ Điện. Sau đó Sở Vân vận dụng rất nhiều thế giới nguyên lực, mới có thể tu bổ hoàn chỉnh thành Cực Nhạc Hoan Hỷ Điện.
Cứ như vậy mà tính toán, luyện chế một tòa điện đã khủng bố như vậy, lượng tài nguyên cần thiết để luyện thành Âm Dương hậu cung quả thực là một con số thiên văn!
Bởi vì Âm Dương Đại Hậu Cung bao hàm bảy cung, mười hai điện điện, hai mươi bốn các, ba mươi sáu đình đài hiên tạ. Hôm nay Sở Vân chỉ có được hai trong mười hai điện, còn cần luyện chế mười điện nữa. Trên điện
còn có cung càng thêm hùng vĩ. Dựa theo ngọc giản ghi lại, một tòa cung cần lượng tài liệu gấp hai lần điện.
– Nếu ta điều động toàn bộ vật tư trong tiên nang thế giới tới cũng có thể nhanh chóng luyện chế ra mười hai điện. Bất quá tiên nang thế giới chính là lực lượng cội nguồn của ta, trừ phi đầu óc ta hư rồi, nếu không tuyệt đối không tự tìm đường chết như vậy.
Tiên nang thế giới của Sở Vân bởi vì thâu tóm tiên nang của rất nhiều Đại Đế, cho nên nội tình rất thâm hậu. Hoàng cấp sơ đoạn hoàn toàn không thể sánh với cùng hắn. Nhưng vật tư trong tiên nang thế giới này tuyệt đối không thể động đến. Nếu động đến, người sinh tồn bên trong lấy cái gì mà ăn, cái gì mà uống, lấy cái gì mà tu luyện?
– Hay là trước tiên cứ bổ sung tòa Yên Chi Quần Phương Điện này đến nguyên vẹn đã.
Nghĩ như vậy, ánh mắt Sở Vân xuyên thấu vô tận không gian, bao quát từng góc trong tiên nang thế giới. Rất nhanh hắn đã phát hiện ra mục tiêu.
Tại một nơi nào đó trong tiên nang thế giới, đang diễn ra một hồi công thành chiến vô cùng gian khổ.
Hoa Mai mặc Đường trang, trên vạt áo màu trắng điểm xuyến một đóa tuyết mai đang tỏa hương. Hai đầu lông mày của nàng mang theo phong duệ của một nữ cường nhân, dừng trước một tòa thành cách đó không xa, trầm ngâm nói.