giống việc dựng sào thấy bóng.
Sợi tơ đạo lý tự nhiên là càng nhiều càng tốt. Không vị ngự yêu sư nào cảm thấy lưới pháp tắc của mình không cần bổ sung Sợi tơ đạo lý.
Năm đó, Sở Vân có thể chiến thắng Dạ Đế, Tiên Nang Vương, đoạt được tiên nang tuyệt phẩm, cũng là bởi vì có Tinh Thánh Di Thư. Tại Tinh Thánh Điện, cũng có thể dùng điểm cống hiến để đổi Tinh Thánh Di Thư.
So sánh mà nói, Đạo Lý Chi Thư tại Hải Nhãn Thâm Uyên càng thêm có giá trị. Bởi vì nó là Cổ Thánh di thư, nhận được một phần thì chính là bản độc nhất vô nhị, người khác không có.
– Không nghĩ tới Tiên Thiên thần ma nơi này lại ẩn chứa bảo tàng chân chánh của Cổ Thánh. Như vậy, cường giả Đế Cấp chúng ta cũng có được chỗ tốt.
– Hải Nhãn Thâm Uyên sáu trăm sáu mươi sáu tầng có bao nhiêu Tiên Thiên thần ma? Chém giết những Tiên Thiên thần ma này, đạt được chỗ tốt quả thực khó có thể lường được.
Mọi người vui mừng liên tục, phấn chấn không dứt. Ban đầu cảm thấy số lượng Tiên Thiên thần ma quá nhiều, hiện tại mỗi người cũng hận chúng sao lại không nhiều hơn một chút.
Không nghi ngờ chút nào, đây là một đại bảo tàng, một khoản cự phú với lợi ích khó có thể tưởng tượng nổi.
Vẻ mặt ba người Cốt hoàng, Viêm Hoàng, Thiên hoàng đều có chút phức tạp.
Bảo tàng này là do ba người bọn họ phát hiện trước, nhưng bây giờ để cho tất cả mọi người biết được. Thật là hối hận tới mức muốn mua đậu hũ về đập đầu mà chết.
– Xông vào Hải Nhãn Thâm Uyên, giết Tiên Thiên thần ma mau.
– Ha ha ha, Cổ Thánh truyền thừa quả thật là danh bất hư truyền.
– So với việc mù quáng thăm dò tại Hỗn Độn Hải thì tốt hơn nhiều, thật bớt cho ta bao năm khổ công.
Không biết là người nào trước dẫn đầu, trong nháy mắt, vô số Đế Hoàng như sao rơi, hướng Hải Nhãn Thâm Uyên phóng đi.
Ích lợi khổng lồ khiến cường giả Đế Hoàng phải đỏ mắt.
Sở Vân cũng tiến vào Hải Nhãn Thâm Uyên, lần truyền tống vừa chấm dứt đã bị một đầu Tiên Thiên thần ma phát hiện gặp phải công kích.
– Giết.
Sở Vân vung tay lên, tung ra toàn bộ Yêu vật Tiên Thiên trong tay.
Một hồi đại chiến, Tiên Thiên thần ma ngã xuống hóa thành một khối yêu tinh hỗn độn và một phần quyển trục.
– Đạo Lý Chi Thư?
Sở Vân nhìn lại, nhưng không phải như thế.
Khi quyển trục mở ra, bốn chữ đầu tiên đập vào mắt là…
Đấu Chiến Thắng Quyển
– Đấu Chiến Thắng Quyển… Đây là vật gì?
Sở Vân buồn bực tự hỏi.
Vốn tưởng là một phần của Đạo Lý Chi Thư, ai ngờ lại là bốn chữ “Đấu Chiến Thắng Quyển”.
Trong lòng Sở Vân nghi hoặc, vài năm nay, hắn bỏ ra rất nhiều Linh Quang Đan để giao tiếp với cường giả Hoàng Cấp, cho nên kiến thức của Linh Đế hắn bây giờ xưa đâu bằng nay. Nhưng dù có vắt hết cả óc, hắn cũng không có một chút tin tức về cái gọi là “Đấu Chiến Thắng Quyển”.
Nói cách khác, đây là một bảo vật không truyền lưu tại Cửu Châu.
Nghĩ tới đây, Sở Vân không khỏi tò mò hứng thú.
Vùng đất truyền thừa của Cổ Thánh, quả thật có nhiều chỗ độc đáo.
Hắn từ từ mở quyển trục ra.
“Huyền Ảnh Động Thần Quang, Quang Dữ Ám Giao Huy, Cực Đạo Chi Mang. Một khi thi triển có thể động thần ma, xuyên vũ trụ. Cần ba mươi đạo pháp tắc Quang Minh, ba mươi đạo pháp tắc Hắc Ám, cùng với ít nhất một lốc xoáy thế giới lực mới có thể tu luyện…”
Sở Vân lẩm bẩm, từ từ khai thác thông tin, chân mày hắn dần chau lại rồi giãn ra, quang mang vui mừng lóe lên trong mắt rồi biến mất.