Lâm Hiến khó thở, trong hoàn cảnh tối tăm, anh chỉ nghe thấy tiếng mình thở dốc.
Tựa hồ như hết sức khát khao, anh cười khổ trong lòng.
Đầu lưỡi liếm láp môi mình rời đi, theo đoàn tàu rời khỏi đường hầm, ánh mặt trời sáng lóa dần lộ ra, chiếu sáng toa xe, rơi lên người Yuri.