Bỗng có tiếng mở cửa, Lâm Hiến dừng lại, chống tay lên quyển sách bìa đỏ, híp mắt nhìn qua.
Có người tiến vào, đưa lưng về phía anh, người đó rất cao, mặc áo sơ mi, phần gáy và cánh tay lộ ra trắng bệch. Khi người đó quay đầu lại, anh nhấc quyển sách trên mặt xuống, chậm rãi ngồi dậy, vẫy tay với người kia, hơi mỉm cười nói: “Xin chào, tôi tên là Lâm Hiến.”
Người kia nhìn lại anh, nhẹ gật đầu, ngồi xuống giường đối diện Lâm Hiến.
Hai người cách nhau một khoảng nhỏ hẹp, phong cảnh ngoài cửa sổ vút qua như chớp, không hiểu sao lại có hơi chút ngượng ngùng. Lâm Hiến chợt nghe thấy tiếng nói của đối phương, thanh lạnh như trăng sáng, y nói: “Tôi tên là… Yuri.”