“Tiền bối hạ thủ lưu tình, thực lực vãn bối mặc dù không đáng nhắc tới nhưng gia sư chính là Lôi Không chân nhân, tu vi phân thần hậu kỳ. Tiền bối hẳn nghe qua đại danh của gia sư.” Tu sĩ vận bào xám mở miệng.
“Lôi Không chân nhân?”
Lâm hiên ngẩn ngơ, mình đang mất công tìm hắn, không ngờ lại vớ được manh mối ở đây. Nét mặt hắn không khỏi lộ ra một tia cổ quái.
Song biểu hiện như vậy lại làm đối phương hiểu lầm, nghĩ rằng tên tuổi của sư tôn làm đối phương cố kị nên vô cùng mừng rỡ.
“Tiền bối hẳn nhận thức gia sư, vậy thì tốt quá, chẳng lẽ nước lũ tràn miếu long vương, chắc hẳn tiền bối cũng biết tổ sư gia của vãn bối…”
“Đúng vậy, tổ sư gia của ta chính là Thanh Nhan tôn giả, tu vi tiền bối tuy cao tuyệt nhưng sẽ không làm tổn thương đệ tử bổn môn chứ. Tổ sư gia của ta là người rất bao che khuyết điểm đấy.
Tu sĩ dáng người ục ịch cũng mở miệng, kẻ tung người hứng với sư huynh. Lời nói ra nghe có vẻ bình thản nhưng bên trong tồn tại cương nhu, ẩn hàm vài phần uy hiếp.
Tuy chúng thấy tu vi Lâm Hiên thâm sâu nhưng chỉ đoán cùng lắm là phân thần kỳ mà thôi, nhiều nhất bằng với sư tôn. Cho dù đối phương tính tình cổ quái nhưng có thêm một lá gan cũng không dám không nể mặt sư tổ.
Ý nghĩ thật hay, nhưng cho dù trước khi tấn cấp, Lâm Hiên cũng có thể đấu một trận với Thanh Nhan tôn giả. Hơn nữa bây giờ thực lực đã khác, đối phương bản lĩnh thông thiên cũng không phải đối thủ của hắn. Bởi thế khi nghe luận điệu của mấy tên tu tiên giả này, hắn chỉ thấy buồn cười mà thôi.
“Nguyên lai các ngươi là đồ tử đồ tôn của Thanh Nhan đạo hữu, thật đúng lúc ta muốn tìm hắn. Hắn có còn ở Lôi Không đảo chứ?
Lời này vừa ra, cả bốn tên nghẹn hộng trân trối, mà Hồng Lăng tiên tử đứng bên cũng ngây người.
Ý nghĩ của nàng cũng tương tự như bốn tên kia, đều cho rằng Lâm Hiên là Phân thần kỳ. Nhưng giờ nghe khẩu khí của hắn thì tựa hồ không phải, mà là…
Độ kiếp!
Mới qua mấy ngàn năm, vậy mà lại tu luyện đến độ kiếp kỳ. Sao có thể chứ? Nàng hoài nghi ngay cả Atula vương năm đó cũng không có tốc độ tu luyện siêu tốc như vậy.
“Có lẽ Lâm huynh chỉ đang phô trương thanh thế!” Hồng Lăng nghĩ nghĩ, cố tìm một cách giải thích hợp lý cho cử động của Lâm Hiên.
Mà sắc mặt của bốn tên kia cũng vô cùng thú vị.
“Tiền bối, tiền bối là tu tiên giả độ kiếp kỳ?”
Tu sĩ vận bào xám nuốt khan một cái, hắn ngược lại không hề hoài nghi lời nói của lâm Hiên. Dù sao thì trước đó hắn chưa hề biết tới Lâm hiên nên tất nhiên chẳng rõ tốc độ tu luyện của lão quái trước mắt này ra sao.