Thật ra thì căn bản không có người nào tiến hành công kích đối với CaiThành cả, nó chỉ bị sóng âm còn sót lại lướt qua một chút mà thôi, cửathành cháy rụi, vô số người vô tội gặp tai ương. Trước mắt, hắn đã hiểuđược tất cả nguyên nhân.
Vào giờ khắc này, mấy vạn tu sĩ tựa như vô số con kiến hôi, có lẽ LâmHiên chính là người duy nhất may mắn còn sống. Lúc này, hắn núp ở phíasau một đống đổ nát, sắc mặt vô cùng u ám, dường như mang theo vài phầnlưỡng lự.
Bình tĩnh mà nói, nếu bây giờ hắn rời đi thì cơ hội này cũng xem như không tồi.
Song cứ mơ hồ như vậy mà rời đi thì Lâm Hiên lại không cam lòng.
Họa kề phúc, phúc ẩn trong họa, phía sau nguy hiểm phải chăng ẩn chứa cơ duyên?
Dù sao thì phần lớn tu tiên giả, cho dù là những tồn tại cấp cao từ Phân Thần trở lên cũng không có cơ hội gặp mặt Chân Linh một lần.
Cầu phú quý trong nguy hiểm!
Ý nghĩ này đang giao chiến mạnh mẽ trong đầu Lâm Hiên. Hắn có chút chầnchờ, nhưng rốt cuộc cũng quyết định phải mạo hiểm một lần. Dù sao thìtình thế trước mắt có thể là một cơ duyên nghịch thiên.
Ngay sau đó hắn liền thu liễm khí tức, cần thận đem thân ảnh của mình ẩn nấp trong bóng tối của đống đổ nát. Hắn vừa mới làm xong tất cả.
– Ộp!
Dường như một tiếng ếch kêu đã được phóng đại vô số lần truyền vào trong tai.
Sau đó, bầu không khí đột nhiên trở nên nóng hầm hập, trong hố lớn sâukhông thấy đáy đột nhiên xuất hiện một đốm lửa. Không, căn bản cũngkhông phải là đốm lửa gì cả, mà là nham thạch phun trào từ bên trong hốra.
Nham thạch tập hợp thành một ngọn lửa to lớn, đường kích dài chừng trăm trượng.
Điểm đáng sợ hơn là trên chóp đỉnh của nham thạch nóng chảy kia có một con quái vật nằm sắp ở phía trên.
Một mảng bóng tối đáng sợ tỏa ra.
Con quái vật kia cao hơn mười trượng, hình dáng như một con thiềm thừ, toàn thân có màu vàng tinh khiết.
Mặc dù nhìn kỹ lại, từ hình dáng bên ngoài mà nói thì so sánh với thiềmthừ chân chính cũng giống nhau tới chín phần, nhưng vẫn có một số điểmkhác biệt.
Đầu tiên giữa đôi lông mày vẫn có một viên châu đường kính thật lớn, óng ánh trong suốt như ngọc, ở nơi này hết lần này tới lần khác giống nhưmột viên ngọc đặt giữa khai ngọc, lại có một hạt châu màu vàng lớn chừng quả đấm khảm nơi đó. Nhìn vô cùng kỳ lạ.
Mà ở trên lưng nó, dọc theo hướng cột sống, cách mỗi trượng lại có một cây gai nhọn màu lửa đỏ.
Tại mấy xương đốt cuối cùng, uốn lượn thành hình dạng một cái móc câu.
Kim Nguyệt Chân Thiềm!
Lâm Hiên cũng hớp một ngụm lãnh khí.
Tuy rằng ngay từ đầu, trong lòng hắn cũng đã có phỏng đoán, mà sau khikhẳng định thân phận vật này là Chân Linh thì vô cùng chấn động.
Trách sao nó lại có thể tản mát ra Hỗn Độn Yêu Khí nồng đậm như vậy,điểm này cho dù là những thứ đại năng yêu tộc Độ Kiếp Kỳ cũng không thểnào làm được. Chương mới tại truyen.org
Mặc dù Kim Nguyệt Chân Thiềm ở trong giới Chân Linh chỉ được xếp vào một trong những Chân Linh rác rưởi nhất.
Nhưng dù sao thì Chân Linh vẫn là Chân Linh, có thể có được danh hiệunày thì dù nhỏ yếu cũng chỉ là tương đối, thật sự có thể yếu đến mức nào chứ?
Nói tóm lại, tu sĩ Độ Kiếp sơ kỳ nhất định là vọng phong phi mỹ (Cỏ vừa gặp gió đã đổ gục).
Mà vừa rồi Lâm Hiên thấy rất rõ ràng, Kim Nguyệt Chân Thiềm là bị người khác đánh, phá giới rơi xuống nơi này.
Giờ khắc này, nó đang ngồi chồm hổm trên ngọn lửa do đống nham thạch ngưng tụ thành, cũng là một bộ dáng như gặp phải đại địch.
Tình thế đã vô cùng rõ ràng, nó đang cùng đối thủ đấu sức, Kim NguyệtChân Thiềm đúng là đang ở thế yếu. Đến tột cùng ai có thể hung hãn đếnmức này, ngay cả Chân Linh mà cũng dám đánh chứ?
Lâm Hiên không biết được.
Trong lòng chất chứa nhiều suy đoán, chẳng lẽ là một con Chân Linh khác sao?
Hình ảnh trước mắt này, vạn năm khó gặp, Lâm Hiên cũng bị hình dángtuyệt đẹp của nó hấp dẫn, nhất thời đã quên đi cảnh ngộ của mình.
– Ộp!
Lại một âm thanh to lớn truyền vào trong tai, Kim Nguyệt Chân Thiềm vốnđang cảnh giác bỗng nhiên chuyển động, thế nhưng tốc độ của nó vô cùngnhanh, mặc dù lấy nhãn lực của Lâm Hiên quan sát cũng vô cùng khó khăn.
Trong thoáng chốc, miệng nó dường như giật giật, theo sau không gianbỗng nhiên trở nên mơ hồ, dường như bị kéo dài ra, giống như hình dạngcủa một sợi dây thừng cắt ngang chân trời.
Không đúng, nơi này làm gì có thứ gọi là dây thừng chứ, căn bản chính là lưỡi của Kim Nguyệt Chân Thiềm, đang lúc duỗi ra một cái rồi co rụtlại, vậy mà lại bay vọt hơn ngàn thước, giống như một thanh kiếm sắc bén đâm tới đỉnh đầu.
Thiềm Thừ thè lưỡi, động tác này so với động tác vồ côn trùng của nhữngcon ếch bình thường có vài phần tương tự, thế nhưng lại không thể nàocoi như nhau được. Một kích này của nó ẩn chứa pháp tắc lực.
Home » Story » bách luyện thành tiên » Chương 2725: Chân Linh Chi Kim Nguyệt Chân Thiềm
Chương 2725: Chân Linh Chi Kim Nguyệt Chân Thiềm
- Tháng 10 18, 2023
- 12:04 sáng