Cũng khó trách Lâm Hiên lại tiếc nuối như vậy, đáng tiếc là hôm nay thực sự đã không còn lựa chọn nào khác.
Ý niệm trong đầu chuyển qua, động tác của Lâm Hiên lại không hề chậm. Chỉ là vẻn vẹn bài trừ một cái trận pháp, Phá Giới châu căn bản không cầnbất cứ vật gì phụ trợ. Lâm Hiên trực tiếp phất tay tế ra một hạt.
Oanh!
Một tiếng nổ cực lớn vang lên, trên bầu trời giống như có thêm một mặt trời khác. Vô cùng sáng ngời, tỏa ra hào quang chói mắt. Sau đó, toàn bộkhông gian giống như một tầng băng mỏng, bị hòa tan dưới ánh mặt trờithiêu đốt.
Đúng vậy, đúng là hòa tan.
So với sụp đổ lầntrước thì hoàn toàn khác, lúc này hòa tan là không thể nghịch chuyển,bởi vì khí cụ bày trận cũng bị uy năng của Phá Giới châu cường hoành phá hủy thành một đống phế vật.
Do đó trận pháp tự nhiên đã bị bài trừ, sơn cốc một lần nữa khôi phục vẻ xanh tươi.
Lâm Hiên ngẩng đầu, hơn hai mươi thân ảnh đã hiện ra trước mắt.
Béo gầy cao thấp không giống nhau, nhưng tu vi đều đã đạt đến Phân Thần kỳ. Trong đó, gần thì cách hắn chỉ chừng trăm trượng, xa nhất cũng khôngquá ngàn trượng. Khác biệt này, đối với Tu Tiên giả cảnh giới như bọnhắn thì đúng là không đáng nhắc đến.
Thấy Lâm Hiên phá trận thành công, sắc mặt những lão quái vật Phân Thần kỳ kia đều trở nên khó coi đến cực điểm.
Cho dù lúc này nhân số bọn hắn vẫn hoàn toàn áp đảo, nhưng lòng tin đã sớm bị Lâm Hiên triệt để phá hủy.
“Vèo!” Một tiếng xé gió truyền đến, không ngờ lại là một lão giả vận đạo bào,mắt thấy tình thế nguy cấp, liền lựa chọn cướp đường chạy thoát thân.
Độn quang của vị này cũng tương đối nhanh chóng, trong giây lát đã bay vút đến tận chân trời.
Những lão quái vật khác vốn trong lòng đang lo lắng không yên, giờ khắc nàycó người mở đầu, lập tức nói đi là đi, chạy trốn tứ tán. Thậm chí cả môn chủ Thái Huyền môn cũng hóa thành một đạo độn quang bay vút về phía xa.
“Các ngươi…”
Nữ tử toàn thân che phủ bởi áo choàng đen vừa sợ vừa giận, không ngờ đường đường là Tu Tiên giả Phân Thần kỳ mà lại nhát gan đến tình trạng này.Cho dù đối phương mạnh mẽ đến mức nào, hơn hai mươi người chạy trốichết, còn mặt mũi mà sống trên đời sao?
Chi bằng mua một khối đậu hũ mà đập đầu tự vẫn cho xong.
Đáng tiếc là nàng đã quên, Tu Tiên giả vốn còn sợ chết hơn cả phàm nhân. Chỉ là nàng vì bạn lữ vẫn lạc nên mới bị cừu hận che mờ lý trí.
Những kẻ khác sẽ không như thế.
Mà bọn hắn cũng cho rằng lựa chọn của mình là đúng đắn, Lâm Hiên đã thoátkhốn, nhưng chỉ có một người, không thể đồng thời đuổi giết nhiều TuTiên giả như vậy. Cho nên ngoại trừ mấy tên gia hỏa xui xẻo, những người khác vẫn có cơ hội thoát thân.
Thực sự như thế sao?
Khóe miệng Lâm Hiên hiện lên vẻ châm chọc.
Tuy hắn không phải là kẻ tàn nhẫn hiếu sát, nhưng trong lòng vẫn hiểu rõ đạo lý, thả hổ về rừng, hậu hoạn vô cùng.
Đã đánh với liên minh ba phái đến tình trạng này, quan hệ đã không thể hàn gắn. Không phải ngươi chết thì chính là ta sống, Lâm Hiên sao lại ngungốc đến mức tha mạng cho những lão quái này?
Thời điểm bọn hắn chiếm thế thượng phong, vốn chưa từng hạ thủ lưu tình với đệ tử bổn môn.
Hôm nay bất quá chỉ là ăn miếng trả miếng mà thôi.
Trong đầu nghĩ như vậy, Lâm Hiên cũng chính thức động thủ.
Home » Story » bách luyện thành tiên » Chương 2664: Phá trận mà ra