“PHỐC!”
Thanh âm bạo liệt có chút nặng nề truyền tới, trên mặt Lâm Hiên hiện rõ vẻ lo lắng, một kích của Phệ Linh Kiếm bị đối phương ngăn trở một cách quá đơn giản, hồn phách Lôi Bằng này thật quá đáng sợ.
Đúng vậy, Lâm Hiên đã ra tay.
Lần này Tiểu mao cầu quả đúng là chọc vào tổ ong vò vẽ, lĩnh vực của nó tuy huyền diệu nhưng dù sao cũng không phải vô địch, đối mặt với địch thủ có thực lực quá mạnh mẽ sẽ mất đi hiệu quả.
Thời gian chậm rãi trôi qua, tiểu gia hỏa càng ngày càng rơi xuống thế hạ phong.
Kết quả như vậy đương nhiên khiến Lâm Hiên vừa tức vừa giận. Đúng là đồ mèo ngu, thực lực chưa đủ còn thể hiện làm gì, lần này thì tốt rồi, chọc phải tổ ong vò vẽ…
Nhưng cho dù có phẫn nộ thì Lâm Hiên cũng không thể không quan tâm, Tiểu mao cầu có phạm phải sai lầm đi chăng nữa thì vẫn là linh thú của mình, không thể trơ mắt nhìn nó bại trận được. Hơn nữa lúc này nếu như nó bị lôi bằng diệt trừ thì mình chắc chắn sẽ không thể ra khỏi đây được. Vì thế nên Lâm Hiên đương nhiên phải ra tay rồi.
Hai đánh một!
Trong thời khắc sinh tử tồn vong thì còn nghĩa khí gì nữa, tu tiên giới mạnh được yếu thua, kẻ sống đến cuối cùng mới là người chiến thắng, về phần dùng thủ đoạn như thế nào thì căn bản chẳng ai để ý cả. Điểm này đương nhiên Lâm Hiên hiểu rõ.
Tuy nhiên kết quả lại hoàn toàn khác so với điều hắn tưởng tượng. Lâm Hiên phát hiện Lôi Bằng không hề để tâm tới công kích của mình.
Đúng vậy, chính xác là hoàn toàn bỏ qua công kích của hắn. Đối phương cùng Tiểu mao cầu vẫn một mực đánh nhau sống chết như trước, còn công kích của mình, đừng nói là uy hiếp, đến cầm chân đối phương một chút cũng không được.
Chênh lệch song phương thật sự quá lớn!
Vừa rồi mình đã dùng Thông Thiên Linh Bảo Phệ Linh Kiếm, trong rất nhiều thủ đoạn của mình thì nó tuyệt đối xếp số một số hai, nhưng kết quả làm hắn đau lòng không thôi, uy lực một kích toàn lực bị một trảo của đối phương dễ dàng hóa giải.
Đáng giận!
Đã rất lâu Lâm Hiên không có cảm nhận được sự bất lực như thế này, phảng phất như hắn đang đối mặt với tu sĩ đẳng cấp cao khi vừa bước vào tu tiên giới vậy, loại cảm giác mà hắn không thể nào quên được.
Nhưng Lâm Hiên không nhụt chí!
Đánh không lại thì sao chứ? Mình ở một bên tương trợ vẫn có thể giảm bớt một ít áp lực cho Tiểu mao cầu. Cho dù chỉ là chút ít nhưng có còn hơn không.
Đáng tiếc đối phương chỉ là hồn phách, có dùng Ngọc La Phong cũng vô dụng mà thôi.
Lâm Hiên thở dài một hơi, kim mang sau lưng lóe sáng, Tiểu La Thiên Pháp Tướng chín đầu mười tám cánh tay hiện ra. Nhưng còn chưa kết thúc, một tiếng kêu thanh thúy truyền vào lỗ tai, pháp tướng lóe lên rồi biến mất không thấy đâu nữa, thay thế vào đó là hư ảnh Phượng Hoàng xuất hiện trước mắt.
Lâm Hiên mới chỉ đọc lướt qua Cửu Thiên Thần La Tướng, hiện giờ chỉ có khả năng biến thành áo giáp là đại hữu dụng mà thôi. Không chỉ có lực phòng ngự kinh người mà còn có hiệu quả gia tăng pháp lực, chỗ tốt còn không chỉ có như vậy, thậm chí khả năng cảm ứng thiên địa nguyên khí cũng trở nên dễ dàng hơn nhiều.
Lúc này Lâm Hiên sao còn dám giấu tài nữa, hắn chuẩn bị lôi tất cả thần thông ra để trợ giúp Tiểu mao cầu, nếu không kết quả của cả hắn và gia hỏa không biết trời cao đất dày này cũng chẳng tốt đẹp gì.
Có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu. Lâm Hiên đang định xuất hết thần thông thì đúng lúc này, một màn bất khả tư nghị xuất hiện trước mắt, hoàn toàn ngoài dự liệu của hắn.
Khi hư ảnh Phượng Hoàng sau lưng Lâm Hiên vừa hiện ra, hai mắt tròn xoe của Tiểu mao cầu bỗng nhiên sáng bừng lên, lộ ra vẻ cực kỳ vui mừng.
“Meo meo ô.”
Bốn chân xinh xắn của Tiểu gia hỏa nhún nhẹ một cái, sau đó hai cánh khẽ vỗ bay về phía hư ảnh Phượng Hoàng.
Dị biến đột ngột xảy ra khiến Lâm Hiên hết sức kinh ngạc, nhưng hắn cũng không có ý đồ ngăn cản chút nào… Lâm Hiên muốn nhìn xem rốt cuộc tiểu gia hỏa định làm gì, dù sao tình huống hôm nay cực kỳ nguy cấp, nó có làm gì thì cũng không thể nào xấu hơn được nữa.
Đã có Lâm Hiên dung túng, hơn nữa lại là bên trong lĩnh vực của mình nên động tác Tiểu mao cầu phi thường nhanh chóng, trong nháy mắt đã chui tọt vào trong hư ảnh Phượng Hoàng.
Sau đó cả hai bắt đầu dung hợp hòa quyện vào nhau, đúng vậy, đúng là dung hợp, Tiểu mao cầu và hư ảnh dần dần hợp lại làm một. Tiếng kêu thanh minh vang vọng, một tiểu Phượng Hoàng chỉ dài hơn thước xuất hiện trong tầm mắt.
Đúng vậy, chính là Phượng Hoàng, tuy chỉ dài không quá một xích, nhưng tuyệt không phải hư ảnh, cũng không phải chỉ giống vẻ bề ngoài, đây là Phượng Hoàng hàng thật giá thật.
Phong thái, khí độ kia tuyệt không thể nhầm lẫn được.
Đương nhiên, Phượng Hoàng cũng có mạnh có yếu, tiểu Phượng Hoàng xinh xắn do Tiểu mao cầu dung hợp cùng Cửu Thiên Thần La Tướng biến hóa ra này hoàn toàn không thể so sánh với Phượng Hoàng chân chính được.
Nhưng dù có nhỏ yếu thì nó cũng là Phượng Hoàng, cũng là Bách Điểu Chi Vương.
Phượng Minh Cửu Thiên, khi Phượng Hoàng xinh xắn này xuất hiện thì nhiệt độ trong không khí bỗng nhiên tăng cao. Chỉ thấy hai cánh nó khẽ vỗ, màn sáng màu ngà sữa lập tức phát sinh biến hóa.
Từ màu trắng ngà sữa biến thành màu hỏa hồng!
Không chỉ là màu sắc mà thuộc tính của lĩnh vực cũng thay đổi.
Phượng Hoàng Niết Bàn, Phượng Hoàng chính là Hỏa Chi Thần Điểu, lĩnh vực Hỏa diễm này tuy không đáng nhắc tới khi so cùng lĩnh vực do Phượng Hoàng chính thức tạo ra, nhưng đây cũng là quy mô đơn giản của nó.
Lâm Hiên đứng một bên trợn mắt há hốc mồm, cho dù kiến thức của hắn có rộng rãi, các loại kỳ văn dị sự đã từng thấy vô số, nhưng sự tình trước mắt vẫn quá huyền diệu.
Tiểu mao cầu còn có thể kết hợp cùng Cửu Thiên Thần La Tướng tạo ra Phượng Hoàng thu nhỏ, rồi cả chiêu thức không thể tưởng tượng nổi này nữa.
“Cô…”
Một tiếng kêu to truyền vào lỗ tai, thanh âm Lôi Bằng ẩn chứa vài phần sợ hãi. Phượng Hoàng không chỉ là Chân Linh mà hơn hết còn là Bách Điểu Chi Vương, Lôi Bằng chỉ là hồn phách thì làm sao có thể không úy kỵ đây?
Mặc dù Lôi Bằng tận mắt nhìn thấy biến hóa của đối phương, nhưng khí tức tiểu Phượng Hoàng kia phát ra thật sự giống Phượng Hoàng chân chính như đúc, hoặc còn có khả năng khác là nhất mạch truyền thừa.
Tình thế đột nhiên nghịch chuyển.
Tiểu mao cầu rất nhanh đã phô bày thần thông kinh người, Phượng Hoàng do nó biến hóa ra cũng không phải hữu danh vô thực, Hỏa Diễm Lĩnh vực chỉ là chiêu thứ nhất, rất nhanh rất nhiều thần thông khác đã xuất hiện…
Hồn phách Lôi Bằng không thể ngăn cản nổi uy lực đáng sợ của Phượng Hoàng. Vẻn vẹn trong thời gian dùng cạn một chén trà, Lôi Bằng đã bị đánh thất linh bát lạc, mặc dù không vẫn lạc nhưng cũng chật vật đến cực điểm.