Nàng ta chỉ phân ra một phần khí lực phòng ngự, còn lại chín phần tinh lực đều chú ý đến nhất cứ nhất động của Lâm Hiên, xem xem hắn còn có chiêu sát thủ lợi hại gì.
Quả nhiên Lâm Hiên đã xuất thủ.
Chỉ thấy hắn phất tay áo một cái, linh quang lập loè, vô số pháp bảo mỏng như lá liễu bay vút ra, số lượng càng cực kỳ kinh người, chừng hơn mấy ngàn phiến.
Nàng kia đột nhiên biến sắc.
Cửu Cung Tu Du Kiếm của Lâm Hiên chỉ có tám mươi mốt chuôi đã làm cho nàng cảm thấy khó có thể ứng phó, trước mắt đối phương xuất ra số lượng bảo vật gấp còn nhiều gấp mười lần…
Trong lòng nữ ma có chút hoảng sợ.
Nhưng Thiên Lam song ma không phải chỉ có hư danh, dù sao nàng cũng là tồn tại cấp bậc Phân Thần kỳ, kinh ngạc ban đầu rất nhanh qua đi, chỉ một lát nàng ta đã phát hiện ra điều bất thường.
Những phi đao mỏng như cánh ve kia tuy số lượng làm cho người ta kinh hãi, hơn nữa linh quang chớp động, xem ra cũng là một kiện dị bảo, nhưng so với Cửu Cung Tu Du Kiếm thì còn xa mới kịp.
Nói đơn giản thì chúng chẳng qua chỉ để dọa người mà thôi.
“Tiểu gia hỏa, thiếu chút nữa ta đã bị ngươi hù sợ.” Nữ ma đổi giận thành vui, cười mắng một câu (mắng yêu, đến bó tay!), sau đó nàng liền vươn tay ra vỗ bên hông một cái, tựa hồ đang muốn lấy ra bảo vật khác thì đúng lúc này, “PHỐC”, một thanh âm từ trên đỉnh đầu truyền vào lỗ tai.
Ban đầu nữ tử cũng không để ý, suy nghĩ đầu tiên của nàng là bàn tay khổng lồ kia đã bị ma mãng của mình đánh bại, nhưng sau một khắc lại mơ hồ có cảm giác có điều gì đó không đúng.
Tình huống đang diễn ra hoàn toàn khác so với dự liệu ban đầu của nàng. Chỉ thấy một đoàn hỏa diễm ngũ sắc lưu ly xuất hiện trong bàn tay khổng lồ kia, vừa xinh đẹp mỹ lệ nhưng lại vừa quỷ dị vô cùng.
Huyễn Linh Thiên Hỏa!
Ma mãng do nàng tiện tay tế ra thì uy lực có thể đến mức nào chứ, vừa đối đầu với Huyễn Linh Thiên Hỏa đã lập tức biến thành hư vô.
Nàng ta sợ hãi vô cùng, thế mới biết mình đã bị lừa rồi, tuy nhiên lúc này biến chiêu đã không còn kịp nữa, một tiếng “Hô” nhẹ truyền vào tai, Huyễn Linh Thiên Hỏa đã bổ nhào đến bao khỏa từ đầu đến chân nữ ma.
Huyễn Linh Thiên Hỏa hôm nay trải qua không ngừng tu luyện và dung hợp đã có bốn loại thuộc tính, theo thứ tự là âm hàn, kịch độc, ăn mòn, thôn phệ. Hơn nữa khi trước cắn nuốt Bách Linh ma hỏa, nó còn gia tăng thuộc tính “Đâm xuyên”… Uy lực không cần phải nói, cho dù là cổ ma Phân Thần kỳ, một khi bị khốn trụ thì không chết cũng phải lột da.
Tuy nhiên thần diệu của Huyễn Linh Thiên Hỏa lại phải đánh trúng đối phương mới có hiệu quả, nếu không hết thảy sẽ trở thành toi công. Mà nữ ma trước mắt này, thần thông tạm thời không đề cập tới, nhưng tâm tính lại cơ cảnh vô cùng, trong thời gian ngắn muốn dùng Huyễn Linh Thiên Hỏa chế trụ nàng thì thật sự là khó như lên trời.
Nếu đổi lại là một người khác thì nhất định là thúc thủ vô sách, nhưng Lâm Hiên há có thể so sánh với tu sĩ bình thường, tâm cơ và kinh nghiệm đấu pháp của hắn vô cùng phong phú, sự tình người khác làm không được thì trong mắt hắn chỉ cần một biện pháp đơn giản là xử lý xong xuôi.
Đấu trí không đấu lực!
Nói thì dễ dàng như vậy nhưng muốn làm được phải cần thông minh và tâm cơ cỡ nào thì thật khó có thể nói hết. Nguồn truyện: Truyện FULL
Toàn bộ tâm trí của Lâm Hiên đều đặt trên người nàng này, chính tại thời điểm đấu pháp cùng cổ ma giáp xanh, hắn đã dùng một chút mưu mẹo. Trước khi Lâm Hiên dùng Phệ Linh Kiếm xuất ra một kiếm kinh thiên động địa thì đã dùng linh khí tụ thành bàn tay khổng lồ chộp tới, nhưng một chiêu này lại không có tác dụng gì cả, cổ ma giáp xanh chỉ tiện tay thả ra một đầu điện giao đã bài trừ hoàn toàn.
Toàn bộ quá trình này nữ ma ở phía xa đương nhiên thấy rất rõ ràng, nhưng nàng ta lại không hiểu được mình đã vô thanh vô tức rơi vào cái bẫy của Lâm Hiên.
Ấn tượng ban đầu!
Không sai, Lâm Hiên dùng hư chiêu đó chỉ để gây ấn tượng cho nàng mà thôi. Một khi nữ ma đã bị lừa thì mọi việc dễ dàng rồi, trong lúc tranh đấu với nàng, Lâm Hiên đã sử dụng chiêu thức y hệt như vậy. Nữ ma tự nhiên chẳng thèm ngó tới, cho rằng mục đích của Lâm Hiên chỉ để dụ địch mà thôi…
Home » Story » bách luyện thành tiên » Chương 2351: Gậy ông đập lưng ông