“Đã muốn chạy thì trước hết cho các ngươi nếm thử tư vị của Ngân Ngư Điểu một chút.”
Trên mặt An trưởng lão hiện vẻ lạnh lùng điểm ra một chỉ. Quang thủ màu xanh mang theo ba gã tu tiên giả bắn tới đám Ngân Ngư Điểu phía trước.
Ba gã tu sĩ quá sợ hãi, liều mạng giãy dụa nhưng không hiệu quả. Tu sĩ Ngưng đan có thể thoát nổi cấm chế của Nguyên Anh hậu kỳ đại tu tiên giả sao.
Sau một lát sóng triều màu bạc đã cuốn tới. Bụp một tiếng quang thủ đột nhiên biến mất.
“Họ An, sau này ngươi chết không được toàn thây!”
“A!”
Ba gã tu sĩ nhanh chóng bị sóng triều màu bạc bao phủ, tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Ở trên các chiến thuyền, chúng tu sĩ thấy cảnh này không khỏi hoảng sợ thất sắc. Không ít người thân thể run nhè nhẹ, không biết rốt cuộc là do sợ hãi hay phẫn nộ.
Oanh!
Tiếng nổ bạo liệt truyền ra. Chỉ thấy hào quang các màu lóe lên nơi xa xa. Trong sóng triều màu bạc hình thành ba khối cầu cực lớn rồi bạo nổ ra. Yêu thú ở trong phạm vi nghìn trượng bị quét ngang không còn, luận uy lực một kích này không hề kém Tinh Uy Pháo.
Tròng mắt Lâm Hiên hơi co lại, ba người kia tự bạo Kim đan sao? Lựa chọn như thế là chính xác, còn hơn bị đám yêu thú cắn nuốt thân thể.
Song số lượng Ngân Ngư Điểu vừa thảm tử so với thú triều thì vẫn không đáng nhắc.
Sắc mặt Lâm Hiên cũng thay đổi đôi chút, sự đáng sợ của thú triều Linh Giới vượt xa sự tưởng tượng rất nhiều.
“An thúc, sao…”
“Đại tiểu thư, đối với kẻ đại chiến lâm đầu bỏ chạy thì phải dụng thủ đoạn nghiêm khắc. Tránh để nhân tâm hỗn loạn, nếu không hậu quả thật không thể tưởng tượng nổi.”
“Ừm!” Hồng Diệp tiên tử gật đầu nhưng Lâm Hiên lại nhíu mày.
Thời điểm khi lão giả thi triển thủ đoạn tâm ngoan thủ lạt thì hắn cảm giác có chút cổ quái, có điều nó lại rất nhanh tiêu thất đi.
Đương nhiên hành động của An trưởng lão đã có tác dụng kinh động chúng tu sĩ. Tuy phần đông đều sợ hãi nhưng không còn ai dám rời đi.
Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!…
Tiếng bạo liệt truyền vào tai, Tinh Uy Pháo vẫn không ngừng rống giận, uy lực khiến người líu lưỡi nhưng sóng triều màu bạc kéo dài hơn ngàn dặm. Khí thế trước nay chưa từng có từ khiến người tuyệt vọng.
Mà đáng sợ nhất là độn thuật của đám yêu cầm này còn nhanh hơn cả tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ. Rất nhanh khoảng cách song phương chỉ còn trăm trượng.
Đám tu sĩ trên thuyền thấy thế thì hoảng sợ vô cùng, vội phóng ra bảo vật liều mạng nghênh địch.
Nhất thời quang hoa chói mắt cả một vùng không gian, tiếng bạo liệt ầm ầm ầm không ngừng truyền vào tai.
Linh quang bay múa rợp trời. Pháp khí phù triện thôn vân nhả vụ. Ngũ hành pháp thuật rải như hoa bầu trời.
Đối mặt cường địch hung hãn, mấy ngàn tu sĩ đồng loạt ra tay. Uy lực còn hơn cả hàng trăm Tinh Uy Pháo khiến sóng triều màu bạc lần đầu tiên bị ngăn cản. Cả một đám bị đánh rớt, máu tươi nhuộm đỏ một vùng hải vực nhưng đám yêu cầm vẫn liều mạng vọt tới.
Thực lực mỗi Ngân Ngư Điểu chỉ tương đương tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ. Mà vòng bảo hộ bên ngoài các chiến thuyền vô cùng huyền diệu, linh khí pháp bảo của đám tu sĩ có thể tùy ý đánh ra, còn đám yêu cầm bên ngoài phun ra các hỏa cầu lôi điện lại bị ngăn trở. Tạo nghệ trận pháp của tu sĩ Linh giới quả thật thâm ảo.
Lúc này khoảng mấy vạn con Ngân Ngư Điểu đã lao tới, hung hăng va chạm vào vòng bảo hộ quanh các chiến thuyền khiến chúng rung động không ngớt.
Hồng Diệp tiên tử thấy thế thì sắc mặt cuồng biến, ngọc thủ bay múa. Hàng trăm quang cầu sáng lập lòe to như cái đấu bay vút ra.
Tiếng ầm ầm truyền vào tai, không hổ là tu tiên giả Nguyên Anh hậu kỳ. Công kích của nàng đã đánh cho một đám yêu cầm thất linh bát lạc. Uy lực của Khuê Thủy Thần Lôi này thực không nhỏ.
Tuy thế sắc mặt Hồng Diệp vẫn có chút lo lắng, đám yêu cầm phía sau hung hãn không sợ chết tiếp tục chen chúc lao tới.
“Tiểu thư, Ngân Ngư Điểu số lượng nhiều vô tận. Vòng bảo hộ tri trì không được bao lâu, một khi bị công phá chúng ta ắt gặp nguy hiểm.”
“An thúc, ta đương nhiên rõ điểm này. Nhưng ngoại trừ liều chết một trận chiến thì còn biết làm thế nào?” Hồng Diệp tiên tử nhíu mày mở miệng.
“Lão phu có một phương pháp” Đột nhiên trong mắt An trưởng lão hiện một tia quỷ dị, thanh âm vẫn bình tĩnh.
Hồng Diệp nghe vậy không khỏi mừng rỡ hỏi lại: “Vậy người nói mau đi.”
“Tiểu thư, người có biết Ngân Ngư Điểu thích thôn phệ gì nhất chăng?”
“Thích cái gì?” Hồng Diệp tiên tử ngẩn ngơ, vẻ mặt có chút ngạc nhiên đáp: “Ta từng xem qua trong điển tịch. Yêu cầm này thiên tính tàn nhẫn hung ác, là một trong những loại thú triều đáng sợ nhất. Nghe nói Ngân Ngư Điểu này tham thực vô cùng. Bất kể là động thực vật, cơ hồ là không có gì không thể cắn nuốt như đám hoàng trùng (1) nơi thế tục.”
“Tiểu thư nói không sai”
An trưởng lão vừa nói vừa vỗ vào bên hông, một cái bình nhỏ màu xanh lá cao hai tấc hiện ra.
“Ngân Ngư Điểu không kén ăn nhưng thích nhất chính là Thúy Lục Tương Quả, hơn nữa mê luyến đến độ điên cuồng. Loại quả này tại Đông Hải không nhiều…”
“An thúc nói như vậy, chẳng lẽ bình nhỏ kia là Thúy Lục Tương Quả?” Hồng Diệp tiên tử tựa hồ nghĩ ra điều gì, thanh âm mang vẻ kích động.
“Ừm, lão phu cơ duyên xảo hợp từng chiếm được vài chùm Thúy Lục Tương Quả ngoài ngàn năm. Trong bình là dịch thủy ép ra, nếu Ngân Ngư Điểu thấy…”
“An thúc muốn nói…”Hồng Diệp tiên tử như ngộ ra, thanh âm có chút mừng rỡ.
“Hắc hắc, không cần đồng quy vu tận đám yêu cầm này. Chỉ cần một người cầm bình linh dịch này sẽ không khó dụ đám Ngân Ngư Điểu rời đi, như thế chúng ta có thể an toàn” Trong mắt An trưởng lão hiện một tia dị quang cười nói.
“Lời này không sai, nhưng chẳng phải người chấp hành nhiệm vụ này cửu tử nhất sinh sao.” Hồng Diệp tiên tử có điểm không đành lòng nói.
“Tiểu thư, làm đại sự há có thể tiểu tiết. Hy sinh một người để bảo toàn tính mạng cho ngàn người thì có đáng gì. Điều lão phu đang phiền não là tốc độ phi hành của Ngân Ngư Điểu này quá nhanh. Cho dù Nguyên Anh hậu kỳ tu tiên giả như ta cũng không cách nào thoát khỏi chúng” An trưởng lão thở dài một hơi nói: “Nhưng nếu không thể Ngân Ngư Điểu dẫn dụ tời đi thì chúng ta sẽ rơi vào hiểm cảnh”
Lời lão còn chưa dứt thì đám Nguyên Anh kỳ tu sĩ phía dưới đã xôn xao một trận. Hai người không dùng truyền âm thuật nên với thần thức của bọn họ, tự nhiên nghe được rõ ràng.
Chú thích: (1) châu chấu
Home » Story » bách luyện thành tiên » Chương 526: Ngân Sắc Sóng Triều cùng Thúy Lục Tương Quả
Chương 526: Ngân Sắc Sóng Triều cùng Thúy Lục Tương Quả
- Tháng 10 17, 2023
- 11:58 chiều