Hai người đều tiến giai Ngưng Đan hậu kỳ. Vân nhi tư chất còn tốt hơn, sắp tới cảnh giới Ngưng Đan kỳ đỉnh phong.
Hơn một tuần trăng trước, từ các sứ giả Thiên Nhai Hải Các biết được tin về Lâm Hiên, hai nàng vừa mừng vừa sợ, bất quá lúc này gặp hắn thì thở phào một hơi.
“Thiếu gia tiến giai Ly Hợp, tiểu tỳ xin chúc mừng người ” Lục Doanh Nhi uyển chuyển tấm thân mềm mại khẽ chào, thanh âm lộ vẻ vui mừng vô hạn.
“Niên kỷ sư bá mới hơn ba trăm năm mà đã là đại cao thủ Ly Hợp trong truyền thuyết. Trước chưa từng có ai mà sau cũng không ai bằng. Vân Nhi tin rằng người nhất định phi thăng Linh giới.”
Thanh âm trong trẻo êm ái của Vũ Vân Nhi truyền vào tai, khiến người nghe thư thái vô cùng.
“Được rồi. Đều là người một nhà, hai nha đầu các ngươi không cần vuốt mông ngựa. Nói cho ta nghe một chút, Bái Hiên Các hiện tại như thế nào?” Lâm Hiên nhấp một ngụm trà, bình thản mở miệng.
Lục Doanh Nhi vuốt mái tóc, đôi môi anh đào hé mở: “Thiếu gia. Từ trăm năm trước khi người rời đi…”
***
Thiên châu, Ma Vực sơn mạch.
“Nói như vậy, ngươi đã suy nghĩ cẩn thận?”
Thanh âm bán nam bán nữ truyền vào tai, trên dung mạo yêu dị của Phong Lương có chút hưng phấn.
“Đúng vậy, sư tôn.” Điền Tiểu Kiếm gật đầu kiên định. Trải qua hơn một ngày suy tư rốt cục hắn đã đáp ứng. Với tâm cơ trầm ổn ngoan lệ, ổn định căn cơ tiến giai Ly Hợp là tốt nhất. Có điều tính tình lão quái vật này vô cùng tàn bạo. Nếu thật chọc giận lão, có trời mới biết lão có điên khùng tiêu diệt hắn hay không.
So với việc oan ức chết trong tay lão thì ma khí quán thể vẫn tốt hơn nhiều,
“Xin hỏi, đồ nhi lên làm thế nào?”
“Rất đơn giản, ngươi chỉ cần đem linh thức cùng pháp lực toàn thân tạm thời phong bế là được”.
***
Cửu Lăng Sơn, Bái Hiên Các.
“Trăm năm qua thật vất vả cho hai ngươi.” Nghe Lục Doanh Nhi êm tai giảng thuật, Lâm Hiên thở dài. Không có hắn ở đây, Bái Hiên Các muốn sinh tồn giữa nơi Vân châu quả thực không dễ.
Cũng may Lục Doanh Nhi thông tuệ tuyệt diệu, chọn kế sách hợp tung liên hoành. Chính là thân xa đánh gần. Đối với các đại tông môn gia tộc thì tận lực lấy lòng, chiếm đoạt các tiểu môn phải ở gần đồng thời mở rộng thương lộ.
Trăm năm qua Bái Hiên Các không chỉ trụ vững mà còn phát triển vượt bậc. Mở ra được mấy phường thị, mỗi năm thu lượng tài vật không nhỏ.
Nhưng theo đà phát triển cũng đưa tới các thế lực tham lam. Lôi Sát Môn chính là thí dụ điển hình. Nguồn: http://thegioitruyen.com
Môn phái này kém xa Thiên Nhai Hải Các nhưng cũng không thể xem nhẹ. Môn chủ chính là một Nguyên Anh hậu kỳ tu tiên giả, Nguyên Anh kỳ trưởng lão còn có gần hai mươi, thực lực xem như đại phái nhất lưu.
Thấy sinh ý của Bái Hiên Các thịnh vượng, mấy tuần trăng trước môn phái này tập kết nhân thủ vây công tổng đà.
Theo ý nghĩ thì Bái Hiên Các chỉ là một thương minh không có Nguyên Anh kỳ tu sĩ tọa trấn, bất quá là chỉ là như các nằm trên thớt mà thôi.
Đáng tiếc trước kia Lâm Hiên đã để lại vô số hậu thủ.
Hộ phái đại trận trị giá gần trăm vạn tinh thạch, Nguyên Anh hậu kỳ tu sĩ đến muốn phá cũng không dễ.
Hơn nữa còn có Mộc Nhĩ cùng Tinh Uy Pháo vang danh của Thiên Xảo Môn phát huy hiệu quả rất lớn. Còn có thêm các Nguyên Anh kỳ khôi lỗi cùng Xuyên Sơn Giáp khiến đối phương trừng mắt líu lưỡi.
Ác chiến thảm thiết nhưng không kết quả. Tông chủ Lôi Sát Môn vừa sợ vừa giận muốn tập hợp thêm thế lực. Không ngờ thế sự vô thường, Bái Hiên Các nho nhỏ này lại có thể liên minh cùng Thiên Nhai Hải Các.
Ngũ đại thế lực Vân châu, bọn họ nào dám trêu vào. Vì vậy vội dừng can qua đăng môn bồi tội.
Tu Tiên giới cường giả vi tôn, làm vậy cũng không tính mất thể diện gì.
“Thiếu gia, đây chính là bổn phận của chúng nô tỳ. Có điều…bên ngoài có lời đồn đãi, người cùng Nguyệt nhi tiểu thư đều tiến giai Ly Hợp. Đồng thời đã trở thành thái thượng trưởng lão Thiên Nhai Hải Các?” Lục Doanh Nhi do dự một lúc cũng hé mở đôi môi anh đào.
“Không sai. Nhưng hai ngươi không cần lo lắng. Sự tình ta gia nhập Thiên Nhai Hải Các không ảnh hưởng Bái Hiên Các. Trái lại có trợ giúp của bọn họ thì tương lai chúng ta càng thêm thông suốt…”
Lâm Hiên mỉm cười đem sự tình định ước cùng Mộng Như Yên nói lại. Doanh Nhi cùng Vân nhi tuy tin tưởng thiếu gia sẽ không bỏ Bái Hiên các nhưng lúc này, chính miệng hắn thừa nhận mới an tâm đồng thời thêm cảm kích. Tuy thiếu gia đã là tu sĩ Ly Hợp nhưng vẫn trọn tình trọn nghĩa như xưa.
“Kỳ thật ta lần này trở về là có kế hoạch”
“Thiếu gia, mời nói.” Hai nữ tử có chút ngưng trọng, cung kính lắng nghe.
“Thiên Nhai Hải Các ở tại Doanh Châu đảo. Nơi đó là hải dương sâu rộng bao la nên tinh thạch linh thảo rất hiếm. Bất quá lại có vô số hải yêu tộc, là nguồn lông da xương cốt nội đan rất lớn mà ở nội địa chúng ta rất hiếm. Khối lượng giao dịch hai bên vô cùng lớn, chủ yếu diễn ra tại phường thị Khôi Kim Đảo do Thiên Nhai Hải Các làm chủ.”
“Sư bá, Bái Hiên Các chúng ta cũng là thương minh. Hiện đã liên minh cung môn phái này. Sau này cũng có thể tới đó làm sinh ý cùng hải ngoại tu sĩ. Như vậy có phải là nước phù sa không chảy ruộng người ngoài chăng?” Vũ Vân Nhi hưng phấn tới đỏ bừng khuôn mặt khẽ reo lên.
Home » Story » bách luyện thành tiên » Chương 467: Nước phù sa không chảy ruộng ngoài