– Câu hỏi vừa rồi, cậu có thấy không, tên Tiểu Phong đó rõ ràng là đáp án cho con nhỏ Juliet. Tên đó không ngờ lại là kẻ sĩ gái. Chẳng qua cũng chỉ là nịnh bợ lớp trưởng. Coi bộ ngứa mắt!
– Hai người họ là bạn cùng bàn mà. Giao hảo tất nhiên phải tốt.
Miệng nói là vậy, còn trong lòng thì… Juliet và Tiểu Phong là một cặp sao? Nhìn không xứng đôi chút nào. Sherry đứng ở đó sẽ hợp hơn. (Suy nghĩ của ai vậy nhỉ?)
Hai người họ trông khá ư thân mật, Lucasta từ xa nhìn Juliet đang hỏi bài Tiểu Phong, rồi cậu ta cặm cụi viết cách giải, trông chừng chăm chỉ lắm.
Giờ toán, cô được gọi lên bảng giải bài tập mẫu. Khi trở về chỗ ngồi của mình, cô bị John ngáng chân, ngã cong queo xuống đất. Cả lớp cười ầm lên. Cô quắc mắt nhìn John đầy bực tức, nhưng rồi nén xuống và không nói gì khác. Hắn ta còn châm chọc:
– Có mắt mũi để làm gì. Tự chuốc lấy thì ráng chịu.
Thầy giáo thấy ồn ào hỏi có chuyện gì. Cả lớp khăng khăng với thầy không có gì đâu. Bông Xù đang đứng lên đưa ý kiến thì bị Lucasta kéo xuống; lớp học cứ thế diễn ra bình thường.
**************************************
Đầu giờ toán, giáo viên giao cho lớp trưởng trả bài kiểm tra cho lớp. Juliet phát bài của Bông Xù xong, quay mặt lại nói với Lucasta:
– Bài kiểm tra của cậu tớ mượn một chút nhé!
– Ế, giọng gì đây? – Bông Xù ngạc nhiên, sao giọng cô ta tỏ ra thân mật dữ – Cô ta lại định giở trò gì đây? Bông Xù nhìn Lucasta nói nhỏ.
– Chắc lấy bài kiểm tra để so sánh.
So sánh á? Con nhỏ rỗi hơi này. Bông Xù không tin nổi.
Hôm nay thầy chữa đề kiểm tra cho học sinh. Lucasta cũng được gọi lên bảng làm một bài toán, nhưng đang làm thì tiếng trống vang lên báo hiệu hết giờ học. Thầy cho cô về chỗ. Tiểu Phong nhìn Lucasta trở về chỗ ngồi, rồi cậu phát hiện ra chân John đang giơ ra như lần trước hòng ngáng đường Lucasta. Cậu theo phản xạ vươn người ra định kêu cô chú ý thì ai ngờ cô đã nhấc chân phải lên giẫm thẳng xuống chân John không khoan nhượng rồi thản nhiên đi tiếp. John ôm chân kêu oai oái. Cậu ta xuýt xoa:
– Đau quá, cậu dám…
Cô quay lại ngây thơ nói: “Ơ, xin lỗi, tớ không biết chân cậu lại ở đó chướng lối đi như vậy.”
Tiểu Phong thả lỏng thầm mỉm cười. “Cũng không phải dạng vừa đâu.”
Bông Xù cười hả hê, tán dương Lucasta: “Cho đáng đời! Cậu cừ lắm, Lucasta!”
Giờ ra chơi, Juliet đi ra ngoài cùng đám bạn. Lucasta hỏi Bông Xù bài kiểm tra được bao nhiêu điểm.
– Ầy, nhìn nè, tớ được 7, sai hai chỗ quan trọng. Cậu bao nhiêu?
– Tớ không biết.
– Cậu ta chưa trả bài cho cậu sao?
– Hình như bài kiểm tra của tớ đang trên tay Tiểu Phong.
– Ế? Thật sao?
Bông Xù liền chạy đến chỗ Tiểu Phong, dòm mặt vào bài kiểm tra của Lucasta. Mắt trố lên, con 9 tròn trĩnh. Không sai, tên bài người kiểm tra là Lucasta.
– Này cậu cầm bài của người khác làm gì? Đưa đây.
Bông Xù nói với Tiểu Phong. Bông Xù giật tờ giấy nhưng Tiểu Phong đã nhấc ra khỏi tầm tay của cô.
– Tớ chưa xem xong.
Lucasta nhân cơ hội Tiểu Phong đang bận với Bông Xù, rình mò phía sau, giật lại bài kiểm tra của mình.
– Hai người là phường cướp giật sao?
– Cậu là tên ăn trộm đấy thôi! – Cô nói. Chẳng hiểu sao với tên này cô lại không thể để yên được.
– Đưa nó đây. Cậu chép bài phải không?
– Tớ không chép.
Ba người bắt đầu giằng co nhau bằng các chiêu thức huấn luyện. Không may, bài kiểm tra tuột khỏi tay của Lucasta, rơi xuống gần cửa lớp. Đúng lúc Juliet bước vào nhặt được.
– Ô bài kiểm tra của Lucasta này.
– Trả tớ đây! – Lucasta nói.
– Không đấy! Có giỏi cậu đến đây mà lấy.
Cô không thèm đáp nữa, quay trở về chỗ của mình.
– Cậu không muốn lấy sao? Không muốn lấy thì tớ đây xé nó đi vậy. – Juliet cầm tờ giấy có ý định xé đôi.
– Đưa cho tôi! – Tiểu Phong nói với Juliet.
– Ơ, không phải cậu cũng muốn giỡn Lucasta sao? Cứ để tớ xử cho.
– Đưa nó cho tôi!
Juliet thấy căng vậy, liền đưa tờ kiểm tra cho Tiểu Phong.
– Không muốn đùa thì thôi vậy.
Tiểu Phong cầm lấy rồi đi về chỗ của mình.
Các tân chiến Binh phải chạy bộ về nhà sau khi tan học.
Bánh Bao trố mắt kêu lên:
– Cậu được 9 điểm kiểm tra toán á? Hay là 9 ngược thế?
– Điểm 9 rõ ràng, tên Tiểu Phong còn cầm đấy. Bông Xù quả quyết.
– Cậu chép bài sao?
– Không phải. Cô trả lời.
– Cậu ấy học tốt lắm đó, đừng tưởng bở. – Bông Xù tự hào nói.
– Vậy bài kiểm tra toán 4 điểm lần trước là gì?
– Bài đó tớ làm bị nhầm lẫn. Haizzz, tớ chưa từng bị điểm bốn bao giờ.
– Ế thế cậu để mỗi tờ kiểm tra đó trong phòng làm gì? Làm tụi này tưởng cậu học …
– Để làm giấy nháp. Mặt sau của nó vẫn còn trắng mà.
– ¿???!!!
Bông Xù nhỏ tiếng lại để Tiểu Phong phía sau không nghe thấy:
– Không được, cậu phải lấy lại bài kiểm tra của mình.
– Không cần cũng được. Thầy cũng chữa lại bài ở trên lớp rồi. Mang về tớ cũng làm nháp thôi.
***********************************************
Cô rán cá. Tại sao rán con cá lại khó như vậy? Cô vật lộn với cái xẻng lật đồ rán và đôi đũa trong tay. Cô thận trọng lật giở con cá, nhưng da nó dính chặt vào chảo không dời. Cô mạnh tay hơn để xoay mình nó. Và cuối cùng con cá bị tróc thịt, và bị nát, thịt vụn ra. Cô thở dài khó nhọc. Có lẽ cô đã không đợi đủ thời gian để da con cá giòn chăng? Cô có bữa trưa với đám cá rán dang dở. Đúng lúc, bốn người bạn của cô tới nhà cô. Cô thở dài lại đến không đúng lúc rồi.
– Cậu bây giờ mới ăn cơm à? – Bánh Bao hỏi.
– Cá cậu rán sao? – Bông Xù nhìn vào đám hổ lốn trên đĩa.
– ???!!!!
– Cậu vẫn là nên sang nhà tớ ăn cơm. – Bông Xù cười nói.
Họ đến nhà cô vì sau đó sẽ giúp cô vặt hồng trên cây xuống, rồi học huấn luyện. Giờ đã quá một giờ chiều. Cô đã phải vật lộn với đám cá rán đến tận giờ này.
Cả lũ ra ngoài. Sherry và Bánh Bao cầm trên tay đồ hứng. Bông Xù lúc đầu sử dụng sức mạnh của gió ra sức cuốn, cuốn cả quả và lá theo. Và cả lũ thấy… không ổn chút nào. Sherry hạ đồ hứng xuống, lấy ra một sợi dây đàn, tung lên móc vào quả hồng đang lủng lẳng trên cây kéo xuống. Tuy nhiên quả hồng lại bị kéo ngược hướng xuống đất. Bông Xù dùng gió giữ quả hồng lơ lửng bay lên. Cách này có vẻ ổn nhưng lại chỉ hái xuống được từng quả. Tiểu Phong đứng đó, ném phi tiêu tuyết cắt đứt cuống hồng. Quả hồng rơi xuống, Bánh Bao kêu lên:
– Ấy hồng rơi xuống đất bây giờ. Nhưng cậu đã kịp hứng được – Này này Tiểu Phong từ từ thôi, tớ không chạy kịp đâu.
Cả lũ tròn mắt nhìn cô trèo lên cây để hái. Cuối cùng cả lũ đã có món cá “bằm thịt thấu xương” và hồng thơm ngon để ăn.
Cuối ngày, Bông Xù đưa một cái thiếp nhỏ cho Lucasta.
– Có sự kiện gì thế?
– Sinh nhật tớ. Tớ sẽ tổ chức một bữa tiệc bánh kẹo nhỏ, cậu nhớ phải đến đấy.