Giang Nhân Đình liếc nhìn Mạc Tu Lăng khuôn mặt đang giận giữ, liền lắc đầu.
Mạc Tu Lăng lúc này sắc mặt mới tốt lên một chút, có điện thoại gọi đến, anh liền đứng dậy nghe điện thoại.
Giang Nhân Ly thấy Mạc Tu Lăng bỏ đi, bèn kéo Giang Nhân Đình: “Đình Đình, em có phải em gái ngoan của chị hay không?”
Giang Nhân Đình không hiểu gì chỉ mở to mắt, chăm chú gật đầu.
Giang Nhân Ly lấy ra quyển vở: “Vậy đợi lát nữa Giang ca ca giảng bài cho em, em giúp chị chép lại!”
“Vậy chị làm gì?”
“Chị đương nhiên còn có việc!” Giang Nhân Ly nói xong liền mang sách vở chạy ra ngoài, nhanh như chớp không thấy tăm hơi đâu.
Mạc Tu Lăng tiếp điện thoại xong đi ra đã không thất bóng dáng Giang NhânLy. Anh đi tới trước mặt Giang Nhân Đình: “Chi gái em đâu?”
“Chị ấy nói chị ấy có việc.”
Mạc Tu Lăng không hói nhiều, tiếp tục giải đáp thắc mắc của Giang Nhân Đình.
Việc gì có lần thứ nhất cũng sẽ có lần thứ hai. Mạc Tu Lăng rốt cuộc pháthiện ra Giang Nhân Ly thường xuyên giao bài tập của mình cho Giang Nhân Đình làm thay, còn cô ta lại bỏ ra bên ngoài dạo chơi. Giang Nhân Lyđối với những thứ mới mẻ đều đặc biệt thích thú, sau đó là say mê khôngdứt, không đến ba ngày sau sẽ lại tìm kiếm mục tiêu hứng thú mới.
Bởi vì chuyện này, Mạc Tu Lăng đã hung hăng mắng Giang Nhân Đình một trận.
Vì vậy, hôm nay Giang Nhân Ly phải tự mình làm bài tập. Cô nhìn Mạc Tu Lăng sau đó cắn bút nhìn anh cười.
Mạc Tu Lăng bị Giang Nhân Đình nhìn đến quái lạ, cũng không có phản ứng gì. Giang Nhân Ly đi tới bên cạnh Mạc Tu Lăng nói: “Anh Tu Lăng, anh giảng bài như thế mệt rồi, hay là nghỉ ngơi chút đi!”
Nếu như là Giang Nhân Đình gọi anh như vậy, anh sẽ cho là đương nhiên,nhưng đây là Giang Nhân Ly , anh cảm thấy có chút không tự nhiên: “Anhkhông mệt!”
“Thầy giáo nói, làm gì cũng cần phải kết hợp nghỉ ngơi!” Giang Nhân Ly khôngbỏ cuộc, sau đó nhìn Mạc Tu Lăng, nói “Em cho hai người chơi giải câuđố, đại não hoạt động một chút! Trước đây có một sinh viên trong lúc làm bài thi môn toán, nửa phần đầu một chữ cũng không viết, nhưng thầy giáo lại cho hắn ta điểm tuyệt đối. Hai người nghĩ xem là vì sao?”
Giang Nhân Đình méo mặt suy nghĩ cả nữa ngày, sau đó nhìn Mạc Tu Lăng: “Tại sao?”
Mạc Tu Lăng cau mày một chút: “Là bởi hắn làm được câu hỏi cuối cùng trongđề thi. Thông thường trong đề toán thì câu cuối cùng luôn là câu khónhất. Theo vậy mà nói, nếu như hắn đã làm được câu cuối rồi, các câutrước đó tự nhiên không cần nói đến nữa”
Giang Nhân Đình vỗ tay: “Anh Tu Lăng, anh thật thông minh!” Cô nghiêng đầunhìn về phía Giang Nhân Ly : “Chị, trả lời đúng không?”
Giang Nhân Ly nhún vai: “Rất chính xác. Cho nên chuyện này giáo dục chúngta, làm việc không cần phải luôn luôn theo khuôn phép cũ, như vậy làuổng phí sức lực!”
“Đó là đầu cơ trục lợi” Mạc Tu Lăng đột nhiên hiểu ra Giang Nhân Ly muốnbiểu đạt ý gì, đơn giản chính là không muốn làm bài tập mà thôi. Tuyrằng cũng đúng nhưng làm những bài tập này là để luyện tập cho bài thicuối kỳ điểm cao một chút. Cho nên những điều này hiện tại đều khôngquan trọng.
Giang Nhân Ly bĩu môi, lúc này mới chịu làm bài. Có điều, không quá vàingày, Mạc Tu Lăng lại không thấy Giang Nhân Ly làm bài nữa. Mạc Tu Lăngnhìn Giang Nhân Đình.
Giang Nhân Đình xua tay: “Em không có giúp chị làm bài, là chị làm bài rất nhanh, trực tiếp làm ở trường rồi!”
Giang Nhân Đình nhu thuận đáp, nhưng cũng không hề nói dối. Mạc Tu Lăng vuốttóc cô: “Nhớ kỹ, sau này không được làm chuyện cật lực lấy lòng ngườikhác”
“Vâng!” Giang Nhân Đình mỉm cười ngọt ngào. Chỉ cần là Mạc Tu Lăng nói, cô đều sẽ nhớ kỹ mà làm theo.