Đôi mắt của tiểu gia hỏa lập tức sáng lên, không khỏi lay ống tay áo nam nhân, lấy ra một gói giấy dầu từ bên trong.
Nàng đang muốn mở ra, nghĩ lại một chút, vẫn tạm thời nhịn xuống ham muốn, hỏi thật cẩn thận, “Là mang cho Tinh Nhi sao?”
Vũ Văn Dận cười tươi: “Nếu không thì?”
“Vậy Tinh Nhi không khách khí nha!”
Hạng Tinh vui vẻ mở gói giấy dầu ra nhìn, bên trong gói giấy đúng là điểm tâm mới trên cung yến vừa rồi —— bánh đậu đỏ bách hợp.
“Wow…”
Bánh đậu đỏ bách hợp này vừa thơm vừa ngọt, là món nàng thích ăn nhất đêm nay!
Tiểu gia hỏa vui vẻ đến mức suýt nữa hét lên, rồi lại như ý thức được gì, nhanh chóng hạ giọng.
Lén lút lại thật cẩn thận mà cầm lấy một khối muốn đưa vào trong miệng.
Lại đột nhiên bị bàn tay to của nam nhân nhẹ nhàng ngăn lại.
“Ừm?”
Hạng Tinh có chút thắc mắc nhíu mày, ánh mắt đáng thương vô cùng nhìn Vũ Văn Dận.
Lại thấy hắn ánh mắt trong trẻo, môi đỏ cong lên.
“Tinh Nhi…”
Giọng nói của nam nhân như nước suối trong vắt róc rách, nhẹ nhàng êm tai, “Nàng có biết điểm tâm này có ý nghĩa gì ở trong hỉ yến không?”
“Ừm…Không biết nha.”
Hạng Tinh lắc đầu, lại nghiêng đầu, nghiêm túc nhìn Vũ Văn Dận, “Hoàng thúc tỷ tỷ có thể nói cho Tinh Nhi biết không?”
Vũ Văn Dận cúi đầu cười vài tiếng.
Cằm tinh tế như phác hoạ hơi ngẩng lên nhìn về phía ánh trăng sáng trong trên bầu trời kia.
“Bách hợp, ngụ ý trăm năm hòa hợp; bánh đậu đỏ, ý chỉ ngọt ngào đầm ấm.”
Hắn nói xong, lại nhìn về phía Hạng Tinh, con ngươi côi sắc lộ ra một chút trịnh trọng, “Cho nên ăn bánh đậu đỏ bách hợp của bổn vương thì Tinh Nhi đã có thể trăm năm hòa hợp, ngọt ngào đầm ấm với bổn vương nha.”
“Tinh Nhi vốn dĩ phải gả cho Hoàng thúc tỷ tỷ, đương nhiên sẽ trăm năm hòa hợp với tỷ nha…”
Hạng Tinh cười nhẹ đáp lại, tiếp tục quay đầu nhìn khối điểm tâm kia.
Vũ Văn Dận không nhịn được thở dài, dứt khoát đặt điểm tâm xuống, ngược lại quay hai vai nàng.
Nhìn thẳng đôi mắt ướt mềm kia.
“Tinh Nhi, ta đang nghiêm túc hỏi nàng.”
Hắn mím môi đỏ hơi mỏng, khóe mắt hơi rũ xuống, “Nếu không có hợp tác trói buộc kia thì nàng sẽ gả… cho lão già là ta đây không?”
——
☆ ~(‘▽^人)☆ ~(‘▽^人)☆ ~(‘▽^人) (Mỗi ngày đều đang cố gắng cầu sao nhỏ ?)