Lam Trạm cùng Lam Hi Thần đứng một bên có chút khó hiểu, rõ ràng một mạch Kỳ Hoàng đang sống tốt cơ mà, lời của Ngụy Anh có ý gì?
“Thật sao?” Ôn Tình kinh hỷ* hỏi.
*kinh hỷ: kinh ngạc và hoan hỷ.
“Thật, Ngụy Vô Tiện cũng không chết.” Ngụy Anh tiếp tục nói. Chỉ là lời này lại dọa Lam Trạm cùng Lam Hi Thần.
“Ngụy Anh!” Lam Trạm vô thố nắm chặt tay Ngụy Anh.
“Đêm trước khi Bao vây tiễu trừ Loạn Táng Cương diễn ra, Hi Thần Ca ca đã lên Loạn Táng Cương, đưa Ngụy Vô Tiện đang trọng thương cùng mọi người đi. Đây là Hi Thần Ca ca nói, hơn nữa Ngụy Vô Tiện cũng đã trở vể.” Ngụy Anh không phải không thấy được lo lắng trong mắt Lam Trạm, nhưng hiện giờ hắn muốn nói, nói hiện tại, tương lai để Lam thị chuẩn bị.
“Đa tạ Trạch Vu Quân.” Ôn Tình hành lễ với Lam Hi Thần.
“Đừng, Ôn Cô nương, các ngươi nói chuyện làm ta hơi mơ hồ, ta chưa từng cứu một mạch Kỳ Hoàng.” Lam Hi Thần bối rối, hắn căn bản không rõ Ngụy Anh đang nói gì.
Ngụy Anh cùng Ôn Tình chậm rãi đem mọi việc sắp xảy ra nói một lần, Lam Hi Thần hít một ngụm khí lạnh, tương lai thật sự quá khiến người ta khiếp sợ.
Bởi vì sự tình có quan hệ trọng đại, Lam Hi Thần đưa Ôn Tình đi gặp Thanh Hành Quân cùng Lam Khải Nhân, trong Tĩnh Thất chỉ còn Ngụy Anh cùng Lam Trạm.
“Ngụy Anh, ăn vài thứ đi.” Lam Trạm cầm chén cháo đã chuẩn bị tốt nói.
“Lam Trạm, ngươi không có gì muốn hỏi ta sao?” Ngụy Anh vừa ăn cháo vừa hỏi.
“Ngươi muốn nói thì ta nghe.” Lam Trạm nhẹ giọng nói.
Ngụy Anh cười, hắn vô cùng vui vẻ vì Lam Trạm tin tưởng mình.
“Lam Trạm, ngươi nói vì sao Lam Trạm của Ngụy Vô Tiện lại ở Bất Dạ Thiên chĩa mùi kiếm vào hắn chứ?” Ngụy Anh tựa người vào lòng Lam Trạm, hỏi.
“Không biết.” Lam Trạm nhẹ giọng trả lời. Ta không trải qua những gì hắn trải qua, đương nhiên cũng sẽ không thể hiểu được suy nghĩ của hắn.
“Lam Trạm, nếu tương lai…” Ngụy Anh nghĩ đến chuyện ở Bất Dạ Thiên, do dự hỏi.
“Không đâu, ta vĩnh viễn sẽ đứng cùng ngươi.” Lam Trạm cắt lời Ngụy Anh. Mặc kệ tương lai phát sinh chuyện gì, ta vĩnh viễn tin tưởng ngươi.
“Lam Trạm, ngươi tốt quá!” Ngụy Anh hôn lên khóe môi Lam Trạm, nói.
Lam Trạm sao sẽ bỏ qua cơ hội Ngụy Anh tự mình đưa lên tận cửa được, sau một hồi hôn môi, Ngụy Anh chôn vào lòng Lam Trạm thở gấp.