Sau một tuần tập luyện, độ ăn ý của cả năm đã được cải thiện rõ rệt, đặc biệt là Kinh Vũ, cậu đã hoàn toàn hiểu được phong cách của từng người trong PG, mỗi khi phối hợp với một người khác nhau, cậu sẽ áp dụng một cách đánh khác nhau.
Phương Lạc Phàm đứng ở sau lưng cả năm, y lặng lẽ quan sát tình hình trận đấu rồi bỗng nhiên lên tiếng: “Trong mùa này, có rất nhiều đội tuyển đã bắt đầu dùng tướng đường trên đi trợ thủ nhằm nâng cao tỉ lệ chịu lỗi*, có lẽ chúng ta cũng nên thử lối đánh này xem sao.”
*Tỷ lệ chịu lỗi – Fault tolerance rate, nói cho nó có vẻ hàn lâm thế thôi nhưng thực ra thì nó rất dễ hiểu: tướng đấu sĩ đường trên có mức chống chịu cao thì khả năng sống sót trong combat cũng cao theo, ví dụ như team bạn có pha combat “lỗi”, các thành viên dù có chọn sai vị trí thì khả năng “chịu lỗi” aka khả năng tồn tại trước và sau giao tranh của những tướng máu dày giáp dày sẽ luôn cao hơn những tướng máu giấy. Các bạn có thể hiểu là pick thế để tăng khả năng chống chịu cho chủ lực xả sát thương từ đằng sau + tăng khả năng tồn tại trong giao tranh cho team là được rồi. (còn tại sao không áp dụng tanker vào vị trí này mà lại dùng đấu sĩ đi sp thì các bạn hỏi tác giả nha, thiết lập của truyện thì có vẻ như đấu sĩ là tanker phiên bản có sát thương á =))) ai chơi game thì chắc là biết cái meta đấu sĩ đi sp nó có từ lâu rồi nên chắc mn cũng không lạ lẫm gì mấy ha~
“Đúng vậy, lối đánh đó rất hợp với phong cách của Hàn Lãnh.” Tần Phi nói, “Thế nhưng em cảm thấy các đội khác sẽ không cho chúng ta cơ hội làm thế đâu.”
Anh dừng một chút rồi nói tiếp, “Vì PG có em.”
Quá kiêu ngạo, nhưng cũng quá đúng —— vì PG có Tần Phi, thế nên bên kia chắc chắn sẽ không thả tướng đi đường trên ra.
Thế nhưng Phương Lạc Phàm đã suy tính đến chuyện này rồi: “Không sao cả, mùa này chúng ta có Băng Tuyết Chi Tâm.”
Ngụ ý là —— nếu bên kia dùng một lượt cấm cho Băng Tuyết Chi Tâm, thế thì họ sẽ để hở ra một con bài đi đường trên.
“Hơn nữa em còn chơi được Táng Kiếm.”
Ngụ ý là —— nếu Tần Phi chơi Táng Kiếm, Hàn Lãnh sẽ có nhiều cơ hội để được dùng tướng đấu sĩ đường trên hơn.
Tần Phi nghẹn: “Anh nhất quyết muốn tụi em thử lối đánh đó đúng không?”
“Đúng vậy, anh có ý đó đấy.” Phương Lạc Phàm dùng giọng điệu không chấp nhận sự từ chối để đáp lại Tần Phi rồi lại nhìn sang những người còn lại, “Mấy đứa thấy sao?”
Lạc Nhất Minh: “Không thành vấn đề.”
Diệp Hồng: “Tập luyện thêm thì cũng đâu xấu mặt nào đâu.”
Hàn Lãnh: “Nếu em dùng tướng đường trên đi sp thì có khi nào cũng có cơ hội lấy Mega Kill không ta?”
Phương Lạc Phàm không để ý đến Hàn Lãnh mà nhìn về phía Kinh Vũ: “Kinh Vũ thì sao? Em thấy thế nào?”
Kinh Vũ nghiêm túc tự hỏi một chút rồi trả lời: “Tướng thuần trợ thủ có vai trò rất lớn trong lối đánh của chúng ta, vốn dĩ khả năng gắn kết trong combat của chúng ta không quá mạnh, nhiều khi các thành viên còn bị trật nhịp trong giao tranh, nhưng đúng là cũng cần phải điều chỉnh lại chiến thuật thử xem, không biết một tuần có đủ không nữa. Cơ mà nói đi cũng phải nói lại, những gì Phi ca nói cũng rất đúng, dù chúng ta có tập được lối đánh đó, nếu không thể đem nó ra áp dụng trên sân đấu chính thức thì coi như công cốc rồi.”
Ánh mắt của Phương Lạc Phàm toát ra vài phần tán thưởng, Tần Phi cũng nhìn về phía cậu đầy hứng thú.
“Thế em cảm thấy chúng ta nên làm gì bây giờ đây?” Phương Lạc Phàm cố ý đặt câu hỏi cho cậu.
Kinh Vũ lại nghiêm túc suy nghĩ thêm một lát rồi nói tiếp: “Cứ tập đi, có lẽ sau khi vào top 8 thì sẽ không có cơ hội sử dụng lối đánh đó nữa, nhưng chúng ta có thể áp dụng nó vào vòng loại, thậm chí cả đội cũng có thể vừa thi đấu chính thức vừa tập luyện cũng được.”
“Ok, cứ thế nhé.” Phương Lạc Phàm rất quyết đoán, “Cứ làm theo những gì Kinh Vũ nói đi.”
Tần Phi: “Em không có ý kiến.”
Diệp Hồng: “Em cũng không.”
Lạc Nhất Minh: “Okela, nghe lời Cá Vàng hết!”
Hàn Lãnh: “Cuối cùng cũng tới ngày tôi lấy Mega à mọi người?”
Kinh Vũ ngẩn ra, không ngờ Phương Lạc Phàm lại dứt khoát như vậy, cậu có chút do dự, muốn hỏi rằng như thế mà cũng được hả?
Còn chưa kịp hỏi thì Tần Phi đã nói trước: “Đánh đi, Lão Hàn lấy Cuồng Cốt, anh lấy Táng Kiếm, thử trước một trận xem sao đã.”
Kinh Vũ còn chưa kịp phản ứng thì Tần Phi đã nhấn nút vào trận.
Tần Phi: “Kinh Vũ, em cứ chơi Băng Tuyết Chi Tâm đi. Trong mùa này, Băng Tuyết Chi Tâm của em sẽ trở thành nhân vật chính, đến lúc đó đừng để rớt đài là được.”
Kinh Vũ lại ngẩn ra, nhưng lần này thì cậu đã hoàn hồn lại rất nhanh, khẽ mỉm cười: “Dạ!”
*
Vòng đấu của giải đấu theo lời mời trôi qua rất nhanh, suốt một tuần, cả đội của PG sẽ dành ra vài tiếng vào mỗi buổi tối để nghe Phương Lạc Phàm phân tích về trận đấu diễn ra trong ngày đó.
Phương Lạc Phàm không hổ là một bình luận viên chuyên nghiệp, những gì mà y phân tích đều rất cặn kẽ, không bỏ sót bất cứ chi tiết nào, chỉ là giọng điệu của người này có chút lạnh tanh, lúc nào cũng đều đều, không khác gì đang đọc lại một bản thảo có sẵn.
Nhờ hồng phúc của y, mọi người trong PG có thể chứng kiến tận mắt sự thay đổi của các đội tuyển khác: Trong top 8 có 8 đội thì đã có tới 6 đội áp dụng meta đấu sĩ đi support, hơn nữa kết quả cũng rất ổn.
Cung không có gì đáng ngạc nhiên khi ANE và SOS trở thành hai đội lót đường trong vòng đấu lần này, cơ mà ANE thì đỡ hơn một chút, bọn họ còn vớt vát được vài điểm, còn SOS thì đến giải để ăn hành theo đúng nghĩa đen, bọn họ thua hết 14 trận trong suốt cả một tuần, thành công kế thừa chiến tích rực rỡ -14 điểm của PG trong mùa giải trước.
Chuyện này đã khiến Weibo phải dậy sóng thêm một lần nữa:
【 Xem ra trong mùa trước SOS thua PG không oan chút nào. 】
【 Không thể nào, mới tháng trước SOS còn tham gia giải Tuyết Miêu rồi giành được chức á quân mà, mới mấy hôm thôi mà có chuyện gì xảy ra rồi vậy? 】
【 Thì đúng là SOS lép vế hơn so với 7 đội kia thật, nhưng cũng đâu tới mức không lấy nổi một điểm chứ? 】
【 Tui nghe nói dạo này bầu không khí của cả đội đang không tốt lắm, không biết có phải đang lục đục nội bộ gì hay không nữa. 】
Kinh Vũ lướt Weibo xem một chút, thấy được đống bình luận đó, cậu chỉ biết nhún vai đầy bất lực —— có khi nào SOS đã cảm thấy nhụt chí sau trận train team hôm bữa nên mới thế không nhỉ?
Tóm lại, SOS và ANE – cặp anh em cùng cảnh ngộ – dắt tay nhau ra khỏi giải chính, bị đào thải xuống vòng loại làm lại từ đầu.
Mà đội đứng đầu trong giải đấu theo lời mời lần này lại chính là á quân của mùa trước: KID.
“Dm!” Xém chút nữa là Lạc Nhất Minh làm rớt ly nước trong tay mình.
Phương Lạc Phàm chỉ trầm mặc không nói lời nào.
Kinh Vũ bối rối nhìn từ người này sang người kia với vẻ mặt mờ mịt.
Mãi cho đến khi Tần Phi nói nhỏ vào tai cậu: “Bọn họ có mối thù không đội trời chung với đội đó.”
“Ồ ~” Kinh Vũ đã hiểu rồi.
Sau đó, cậu nhìn thấy Phương Lạc Phàm trừng Tần Phi một cái.
Phương Lạc Phàm: “Ngày mai là bắt đầu vòng loại rồi, mọi người phải phấn chấn lên nhé! Kinh Vũ, em hãy tạm ngưng livestream một khoảng thời gian đi, tối nay mọi người nhớ ngủ sớm, ngày mai bắt đầu rồi, dù có đánh với đội nào thì cũng phải cố gắng hết sức cho anh đấy!”
“Rõ!”
*
Một ngày trước khi vòng loại chính thức bắt đầu, Tiêu Vận đã bắt đầu thu dọn hành lý của mình.
Trong mấy ngày tới, cô sẽ trở nên vô cùng bận bịu, dù có không tình nguyện tới mức nào, cô cũng không thể không dọn qua sống chung với dàn tuyển thủ trong PG.
Tất nhiên là Tiêu Vận có phòng riêng rồi, hơn nữa còn là căn phòng duy nhất có ổ khóa trong gaming house của PG.
Thu dọn xong rồi, Tiêu Vận cảm thấy không còn gì để làm nữa, bèn mở máy tính lên xem phim.
Cô nhấp vào trang chủ của một trang web xem phim, định nhập tên bộ mà mình yêu thích vào, nhưng vừa nhập được vài chữ, Tiêu Vận đã bị một tấm áp phích trên trang chủ thu hút.
Là một bộ web drama không quá nổi tiếng, không có gì đặc biệt cả, nhưng……
Tiêu Vận nhìn chằm chằm nữ diễn viên đang mỉm cười trên tấm áp phích một hồi lâu rồi mới click vào đó, sao chép tên của bộ web drama rồi dán vào thanh công cụ tìm kiếm.
Chỉ trong chốc lát, kết quả tìm kiếm hiện lên, Tiêu Vận nhấn vào mục thông tin của bộ phim, mở danh sách diễn viên ra xem.
Nữ chính: Tiêu Tịch
Đây là ai?
Tại sao lại…… giống Kinh Vũ đến thế?