Thế nên, trong những ván đấu chuyên nghiệp, các người chơi thường sẽ nhường kinh tế cho chủ lực bên ta, đặc biệt là xạ thủ.
Trận đấu vừa mới bắt đầu, dù là PG hay là ANE, mười vị tướng, đều đi về phía rừng của team mình.
Top và mid cùng nhau qua khu bùa xanh, người đi đường giữa sẽ last hit bùa xanh để nhận được bùa lợi hồi chiêu cùng hồi mana liên tục.
AD, SP và người đi rừng sẽ qua phần rừng bùa đỏ, để AD last hit bùa đỏ, nhận được bùa lợi sát thương cộng thêm.
Kinh Vũ đã từng xem đấu giải, tất nhiên cậu biết đây là một loại “luật bất thành văn”, nhưng đến lúc chính mình tự trải nghiệm, vẫn cảm thấy có chút mới lạ.
Thật ra thì, mãi cho đến ngay giờ phút này, cậu vẫn còn chưa dám tin rằng mình đang ở cùng với những tuyển thủ chuyên nghiệp, cùng đánh một trận train team với một đội cũng toàn tuyển thủ chuyên nghiệp khác.
Lại càng khỏi phải nói đến chuyện đồng đội của cậu còn là tuyển thủ mà cậu yêu thích nhất – Tần Phi.
Cũng may Kinh Vũ vẫn có thể nén cảm xúc của mình xuống trong lúc thi đấu, bình tĩnh thể hiện ra trình độ vốn có của bản thân.
Cậu tính toán lượng máu của bùa đỏ, cùng với sát thương mà mình và đồng đội gây ra, cảm thấy vừa đủ rồi liền lui lại, đánh những con quái nhỏ xung quanh.
Lạc Nhất Minh ăn được bùa đỏ liền ra lane để farm lính, Kinh Vũ nhìn thanh HP của mình đang tụt dần dưới sự tấn công của con quái, nhíu mày.
Bởi vì người last hit bùa đỏ là AD, khiến cậu không được chia bao nhiêu điểm kinh nghiệm cả, giờ vẫn còn là cấp 1. Lúc nãy còn đỡ sát thương thay cho AD, bị bùa đỏ tấn công đã mất kha khá máu rồi, Trừng Trị cũng đã dùng xong, nếu còn tiếp tục, cậu sẽ bị con quái còn sống sờ sờ đánh chết, trở thành đứa đầu tiên lên bảng trong ván đấu này.
Phải bỏ sao?
Nhưng về tế đàn hồi máu giữa chừng như thế này thì sẽ rất tốn công, nhiêu đó thời gian thôi cũng đủ để người đi rừng bên địch clear xong vòng rừng, lượng kinh tế của cả đội cũng sẽ vì cậu biến về mà bị kéo giãn ra một khoảng so với bên kia.
Không được, cần phải ăn thôi!
Quyết định xong rồi, Băng Tuyết Chi Tâm bắt đầu luồn lách, chạy vòng vòng theo chiều kim đồng hồ bên cạnh con quái, né tránh sự tấn công của nó rồi mới đánh quái, chiêu vừa hồi cũng dùng ngay!
Dây dưa một hồi, cuối cùng cậu cũng giết được con quái khi chỉ còn một chấm máu, lên tới cấp hai, có chiêu dịch chuyển.
Vì sát thương của Băng Tuyết Chi Tâm rất cao, thế nên dù Kinh Vũ có chật vật nhưng cũng không tốn quá nhiều thời gian để giải quyết xong quái rừng, có lẽ người đi rừng bên kia cũng vừa ăn xong con quái giống cậu thôi.
Nhưng lượng máu thì?
Dù bên kia vẫn chưa lộ sight, Kinh Vũ vẫn có thể tính được —— Táng Kiếm bên địch vẫn còn lại ít nhất ba phần tư máu, còn cậu thì chỉ còn lại một lớp máu mỏng dính.
Vẫn phải về tế đàn thật sao?
Thật sự không cam lòng tí nào……
Lúc này, Phương Lạc Phàm đang đứng phía sau quan sát năm người cũng nhíu mày đầy bất mãn, vẻ mặt đầy nghiêm túc.
Độ mỏng manh của Băng Tuyết Chi Tâm, thật sự còn nghiêm trọng hơn so với những gì y có thể tưởng tượng được.
Nếu cứ như thế, kinh tế của cả đội vào giai đoạn early game không phải là sẽ về mo sao?
Kinh Vũ chỉ do dự trong một cái chớp mắt, quyết đoán biến về tế đàn. Cậu biết đây không phải lúc để giận dỗi, cứ cố đấm ăn xôi như thế này thì cũng không có kỳ tích xuất hiện nổi. Chỉ có thể nghĩ cách bù đắp vào sự lạc hậu về mặt kinh tế giữa hai team thật nhanh mà thôi.
Lúc đang biến về, cậu mở bảng thông số giữa hai bên lên xem, quả nhiên, lượng vàng của cậu đang đứng thứ 4 toàn đội, chỉ cao hơn trợ thủ, lượng vàng của người đi rừng bên kia đã bỏ xa cậu, nhưng nếu tính tổng giữa cả hai, thì cũng là kẻ tám lạng người nửa cân.
Đặc biệt là đường trên, lượng vàng của đường trên bên cậu đè đầu cưỡi cổ được hoàn toàn đường trên team bạn. Nhìn bản đồ nhỏ cũng có thể thấy được, Lilith của Tần Phi lên rất cao, ép cho bên địch chỉ biết núp trong trụ.
Không hổ là Phi ca, gánh đường trên, gánh luôn kinh tế của cả đám.
Chút lo lắng trong lòng liền bị xua tan, Kinh Vũ tập trung điều khiển Băng Tuyết Chi Tâm đã đầy cây máu đi xuống đường dưới.
Chú ý tới hướng di chuyển của Kinh Vũ, Lạc Nhất Minh vội kêu: “Cá Vàng mau qua đây! Giết AD nó với em này!”
Kinh Vũ tiếp tục farm rừng: “Còn chưa lên được đồ đi rừng, không đủ dame, cứ từ từ thôi.” Rồi lại dừng một chút, “Mid lùi đi, rừng nó ra gank đấy.”
Diệp Hồng: “Đệt, chút xíu nữa thôi là anh đã……”
“Lui về sau.” Kinh Vũ dùng giọng điệu chân thật đáng tin lặp lại thêm một lần nữa.
Trong khoảnh khắc đó, Diệp Hồng bỗng có một loại ảo giác kì quái, cứ như người vừa ra lệnh cho mình chính là Tần Phi —— cái kiểu ăn nói không cho phép người khác cự tuyệt này, hắn đã quá quen………
Cuối cùng, hắn vẫn phục tùng mệnh lệnh, tha cho Hắc Giao vẫn còn một phần ba máu, lui về trong trụ.
Nhưng mà, thân là người đi đường giữa của PG, sao có thể chùn bước được?
Diệp Hồng dùng hành động thực tế để chứng mình cho câu nói này —— hắn lui về trong trụ còn chưa được bao lâu đã tốc biến vào phía bụi cỏ bên phải ở đường giữa, quả nhiên, Táng Kiếm đang nấp trong đó chuẩn bị úp sọt hắn.
Hắn nhanh chóng quyết định, ấn ngay Q và W, chiêu một Thị Huyết, chiêu hai Tiên Huyết Triền Nhiễu, khống chế xong liền chạy, điều khiển Scarlet Wrath chui vào trong phần rừng có Băng Tuyết Chi Tâm.
Lúc này, Scarlet Wrath của hắn còn lại chưa quá 1/3 máu, bị Táng Kiếm đuổi kịp là sẽ chết.
Táng Kiếm giải khống xong liền đuổi theo không có chút do dự nào, vẫn chưa đủ tầm? Tốc biến luôn!
Thế còn Diệp Hồng? Nhân lúc người kia tốc biến liền xoay người, vòng một vòng quanh bụi cỏ rồi chạy ngược về trong trụ của mình.
Hắc Giao đang clear lính ở đường giữa, thấy Scarlet Wrath của Diệp Hồng chạy về, sao có thể buông tha chứ?
Y liền quyết đoán tung một chiêu Thủy Long Quyển, mà Diệp Hồng giống như đã biết trước được điều đó, lướt chuột một cái, Scarlet Wrath vào vai dân tổ, né được.
Hắc Giao đuổi theo, tung chiêu một – Rít Gào! Táng Kiếm cũng vội dí theo, nâng thanh mã tấu dài 40 mét chuẩn bị chém xuống!
Mắt thấy khoảng cách đã không còn lại bao nhiêu, khoảnh khắc về chầu ông bà ông vải đã đến gần, Diệp Hồng không những không lùi bước, mà lại lộ ra một nụ cười ranh mãnh: “Vừa đúng lúc lắm.”
Vừa dứt lời, chiêu cũng vừa hồi xong, Scarlet Wrath không những không trốn, mà lại áp sát ngược lại hai tên kia, tung chiêu hai Tiên Huyết Triền Nhiễu!
Cứ như thế, Hắc Giao và Táng Kiếm, dưới tình cảnh đã áp sát được Scarlet Wrath, lại bị khống chế ngược.
Chiêu một Thị Huyết, vừa gây sát thương vừa có thể hồi phục HP cho bản thân. Ngay lúc đó, một luồng sáng lạnh lẽo liền về phía Táng Kiếm, bóng dáng của Băng Tuyết Chi Tâm cũng “Vèo” một cái mà xuất hiện tại nơi đó, chiêu một Hàn Băng Chi Nhận, kết liễu mạng sống của hai tướng địch vốn chỉ còn sót lại một chút máu.
【 hệ thống 】 Băng Tuyết Chi Tâm, chiến công đầu!
【 hệ thống 】 Táng Kiếm bên địch đã bị tiêu diệt!
【 hệ thống 】 Băng Tuyết Chi Tâm, Double Kill!
【 hệ thống 】 Hắc Giao bên địch đã bị tiêu diệt!
Nghe tiếng hệ thống vang lên không ngớt, Diệp Hồng không nhịn được mà thổi một cái huýt sao: “Biết ngay là em rất được mà!”
Còn Kinh Vũ? Giờ cậu chỉ muốn bóp chết Diệp Hồng: “Anh ấm đầu hả?”
Nếu không phải cậu vẫn luôn để ý tình hình trên bản đồ nhỏ, nếu không phải cậu ngửi thấy được mùi nguy hiểm liền cố gắng đẩy nhanh thao tác tay, cố gắng ôm trọn đòn đánh của quái rừng mà kết liễu nó để lấy tiền lên xong đồ đi rừng, nếu không phải cậu quyết đoán bỏ ra một cái tốc biến xông thẳng ra đường giữa, căn chuẩn khoảng cách để bắt được Táng Kiếm —— dù có sai sót rất nhỏ nào thôi, cậu cũng không thể đuổi kịp tới bên cạnh Diệp Hồng vào phút chót như vậy để rồi tạo nên một pha Double Kill như thế.
Nếu cậu không tới kịp, thì vừa hết khống chế xong, người chết chính là Scarlet Wrath của Diệp Hồng.
Kinh Vũ thật sự bị tình huống căng thẳng lúc nãy dọa sợ đến mức toát mồ hôi lạnh, mà nguồn cơn cho tất cả những chuyện này, đều là tại vì Diệp Hồng không nghe lời cậu: “Không phải em kêu anh lui rồi hả?”
Cậu giận, có chút cao giọng.
Diệp Hồng không đáp lại ngay, hắn clear lính xong, nhàn nhã biến về tế đàn hồi máu, vừa dùng giọng điệu vô cùng nghiêm túc để đáp lại: “Anh lui mà, lui về trong trụ, sau đó lại khởi xướng đánh lén.”
Lại dừng một chút, “Siêu nghe lời luôn đúng không?”
Kinh Vũ: “……”
– ——-
Tên đánh giải của từng thành viên trong PG là:
Tần Phi – Sleep: Tại ảnh thích ngủ.
Diệp Tử – LeafZ: Diệp Hồng là Diệp Tử (yèzī), có nghĩa là cái lá cây, lá cây tiếng anh là Leaf, cộng thêm chữ Z trong zī.
Lạc Nhất Minh – ONE: Đơn giản là tại vì trong tên có chữ Nhất – số 1 – ONE.
Hàn Lãnh – HHH: Ảnh họ Hàn, ba chữ H là chữ H trong Hàn.
Kinh Vũ – GF: Cá Vàng – Goldfish.