Hung Long giãy giụa ngày càng yếu.
Bàn tay nắm lấy độc giác của Hung Long của Đường Tam không hề buông lỏng, theo hơi thở của hắn, ánh sáng vàng lam lập loè trên người hắn. Một màn kỳ gì xuất hiện.
Năng lượng hủy diệt trên Hung Long dao động rất bất thường vào lúc đầu, nhưng khi Đường Tam rót ngày càng nhiều năng lượng sinh mệnh vào thì ánh sáng tím bắt đầu lập loè trên người Hung Long, tần suất nhấp nháy càng ngày càng gần với tần suất nhấp nháy của năng lượng sinh mệnh trên người Đường Tam. Hung Long bớt giãy giụa, đôi mắt tím hung dữ của nó cũng dần trở nên thanh minh hơn.
Thần Thức của Đường Tam tản ra ý niệm của mình. Hắn không giấu giếm Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng mà để cho hắn cảm thụ được.
“Huyết mạch của ngươi vô cùng hỗn tạp, ta không thể giúp ngươi sắp xếp lại nó ngay lập tức. Nhưng ta tin rằng dưới sự nuôi dưỡng của năng lượng sinh mệnh, ngươi sẽ đi đúng hướng. Năng lượng huỷ diệt của ngươi là một loại sức mạnh vô cùng cường đại, nó xâm chiếm thần trí của ngươi, khiến thần trí rối loạn và mất kiểm soát. Hiện tại ta sẽ cố gắng hết sức giúp ngươi thanh trừ khí tức huỷ diệt trong Thần Thức, ngươi phải cố gắng ngưng tụ Thần Thức và sử dụng Thần Thức của mình để khống chế sức mạnh của bản thân. Khi ngươi hoàn toàn khống chế được thân thể mình thì đó là lúc ngươi thực sự có được chính mình. Ngươi hiểu không?”
Thân thể to lớn của Hung Long run lên, một hồi lâu sau, nó mới chậm rãi gật đầu.
Đường Tam mỉm cười, nói: “Được. Đã như vậy, ta hy vọng về sau chúng ta sẽ trở thành bằng hữu. Ta sẽ định kỳ truyền cho ngươi năng lượng sinh mệnh để ngươi bảo vệ Thần Thức chi hải không bị năng lượng huỷ diệt xâm chiếm. Nhưng ta cũng cần sự giúp đỡ của ngươi, đó coi như là ngươi trả thù lao cho ta. Khi ngươi thực sự có thể khống chế lực lượng huỷ diệt của mình, ta sẽ để ngươi tự do. Ngươi có đồng ý không?”
Nói xong, Đường Tam dùng tay trái vẽ ra phù văn màu vàng. Những phù văn này bay lơ lửng trong không khí và dần hội tụ thành một đồ án màu vàng.
“Ngao —-“
Hung Long có chút không cam lòng mình nổi giận gầm lên một tiếng. Một lúc lâu sau, nó ngẩng đầu, dùng trán chạm vào phù văn màu vàng.
Lập tức, kim quang lóe lên, phù văn nhanh chóng chui vào trong đầu Hung Long. Khi cảm nhận được phù văn tiến vào trong Thần Thức chi hải của mình, thân hình to lớn của Hung Long dường như cứng lại, đôi mắt nó ngước lên như muốn nhìn thấy Đường Tam.
Đường Tam thả tay đang nắm lấy độc giác của Hung Long ra, nhẹ nhàng vỗ về nó: “Ta tin ngươi đã cảm nhận được thành ý của ta. Khi ngươi thật sự có thể khống chế chính mình thì ngươi có thể tuỳ ý rời đi, làm chuyện ngươi muốn làm. Còn trước đó, chúng ta là đồng bạn, được chứ?”
“Ngao —-“
Tiếng Long ngâm trầm thấp trở nên sục sôi. Trong chớp mắt này, Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng cảm nhận rõ tâm tình hưng phấn của nó, sự điên cuồng trước đó đã biến mất.
Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng nhìn đến trợn mắt há mồm. Phải biết rằng, đây là chuyện chính hắn cũng không làm được. Nếu không, đầu Hung Long này sẽ không lấy ra đấu giá. Chuyện hắn không làm được, nhưng Đường Tam lại làm được.
“Miện hạ, ngài có thể thu lực rồi.” Đường Tam nói với Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng.
Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng thu lại uy áp của mình, ánh mắt nhìn Đường Tam có thêm ý gì đó. Hắn bay lên cao, tới trước mặt Đường Tam, vẻ mặt kinh ngạc nói: “Nói nghe một chút, ngươi đã làm thế nào?”
Đường Tam mỉm cười: “Miện hạ, cái này là dựa vào thuộc tính. Lam Kim Thụ tộc chúng ta là thuộc tính sinh mệnh thuần tuý, ta xem như là tương đối khá, được Thụ Tổ truyền thừa lĩnh vực giao phó sinh mệnh và lĩnh vực tước đoạt sinh mệnh. Thứ chúng ta truyền thừa là bản nguyên sinh mệnh vị diện thuần tuý, là năng lượng sinh mệnh cấp độ cao nhất trên Pháp Lam tinh. Con Hung Long này rất đặc thù, ngày đó, khi ta nhìn thấy nó trên hội đấu giá thì đã phát hiện ra thuộc tính của Hung Long có vấn đề.”
“Hung Long có một thuộc tính vô cùng đặc biệt, lúc trước hội đấu giá giới thiệu vì Hung Long là huyết mạch biến dị nên có lực phá hoại rất mạnh. Nhưng ta lại thấy thuộc tính của nó hoàn toàn trái ngược với ta. Trong tình huống đó, ta đoán bản chất thuộc tính của Hung Long không phải là phá hư, mà là huỷ diệt, bởi vì trái ngược với sinh mệnh là huỷ diệt.”
“Sinh mệnh và huỷ diệt là hai thuộc tính cực đoan. Theo lý mà nói, vị diện xuất hiện thuộc tính huỷ diệt không phải là chuyện tốt, bởi vì nó có nghĩa là có gì đó phải bị huỷ diệt. Hung Long không thể khống chế thuộc tính này, bởi vì thuộc tính huỷ diệt cực kỳ bá đạo, hoàn toàn trái ngược với thuộc tính sinh mệnh vô cùng ôn hoà của chúng ta. Vì vậy, trong quá trình tăng lên tu vi, Thần Thức của Hung Long bị ý niệm huỷ diệt ăn mòn mà trở nên điên cuồng, dẫn đến không thể khống chế bản thân.”
“Ta bắt đầu suy nghĩ, làm sao để Hung Long khôi phục thần trí đây? Hiển nhiên trước tiên phải khôi phục Thần Thức của nó. Cho nên vừa rồi ta đã dùng năng lượng sinh mệnh thuần tuý, dùng giao phó sinh mệnh để Hung Long tiếp thu năng lượng sinh mệnh, giúp nó quét sạch ý niệm huỷ diệt trong Thần Thức.”
“Tuy rằng Hung Long vẫn tiếp tục sinh ra ý niệm hủy diệt và ăn mòn Thần Thức vì sức mạnh hủy diệt không ngừng được sinh ra, nhưng chỉ cần ta định kỳ dọn dẹp ý niệm huỷ diệt trong Thần Thức của nó thì nó có thể duy trì tỉnh táo, từ đó khống chế lực lượng huỷ diệt trong cơ thể mình. Khi Thần Thức của Hung Long đủ cường đại để kiểm soát sức mạnh hủy diệt của bản thân, ta tin rằng Hung Long sẽ trở thành cường giả chân chính, thậm chí sẽ đạt tới cấp độ Hoàng Giả. Ta và nó đã ký kết khế ước bình đẳng. Quan hệ giữa hai bên là bình đẳng, như vậy có thể khiến nó nhận thức ta nhiều hơn.”