Quan Long Giang nhìn Mộc Vân Vũ một chút, lại nhìn Trương Hạo Hiên một chút. Trên mặt trấn trưởng còn mang theo một nụ cười tự hào. Mộc Vân Vũ cùng Quan Long Giang lập tức cảm thấy, Trương Hạo Hiên có phải hay không đã sớm biết Đường Tam có tiềm năng như vậy? Nếu như Đường Tam cùng Trương Hạo Hiên không phải có Yêu Thần biến không giống nhau, bọn họ thậm chí muốn nghi ngờ Đường Tam là con trai của Trương Hạo Hiên.
“Tốt rồi, ngươi cũng đi luyện tập đi. Mấy ngày này ăn nhiều thịt Yêu Thú một chút. Máu Yêu Thú các ngươi mang về nên giữ lại, dùng để tẩm bổ thân thể. À, Thất giai Yêu Thú có nội đan, nội đan của mẫu lão hổ kia ngươi có thể cân nhắc giữ lại cho mình dùng, dù sao cũng là Phong thuộc tính, có khả năng nhất định tăng lên lực chưởng khống Phong nguyên tố của ngươi, thậm chí giúp ngươi có được Phong nguyên tố hộ thể.”
Đường Tam trong nội tâm khẽ động, nhưng hắn lập tức nói: “Máu Yêu Thú có thể giữ lại, nhưng nội đan kia có thể bán đi, dù sao cũng là mọi người cùng đạt được.”
Thất giai Yêu Thú vì sao trân quý? Chính là bởi vì có nội đan, đó là một trạng thái cố định năng lượng. Tuy rằng Thất giai Yêu Thú không thể dùng nội đan để khởi xướng công kích cường đại, nhưng nội đan là kết tinh một thân tu vi của chúng nó, cũng là thứ quý giá nhất trên thân Yêu Thú.
Quan Long Giang nói: “Từ tình hình chiến đấu của các ngươi, mọi người chắc sẽ không phản đối, mặt khác ngươi cầm ít hơn một chút là được.”
Đường Tam kiên quyết nói: “Không được, đem nội đan bán đi, tiền lời mọi người chia đều a. Lão sư, ta vừa đột phá Lục giai, dùng nội đan của mẫu lão hổ, thân thể của ta đoán chừng không chịu được. Ta trước tiên đem khí lực tu luyện mạnh mẽ hơn rồi tính sau. Về phần nội đan, về sau vẫn còn cơ hội có thể lấy được.”
“Được, cứ như vậy đi. Vẫn hảo hảo tăng lên sức chịu đựng của cơ thể là trọng yếu.” Trương Hạo Hiên mơ hồ hiểu vì sao Đường Tam cự tuyệt nội đan. Tiểu tử này đâu chỉ có một loại Yêu Thần biến, có thể dùng nội đan hay không rất khó nói.
Đường Tam xác thực là nghĩ như vậy, hắn không có hứng thú với việc tu luyện Phong nguyên tố hộ thể, chỉ cần Tinh Thần Lực đủ cường đại, hắn có thể phát huy năng lực không thua kém Phong nguyên tố hộ thể. Mà khi đã tu luyện thành Phong nguyên tố hộ thể, phần lớn thuộc tính thân thể hắn sẽ chuyển hoá nghiêng về Phong thuộc tính, đó cũng không phải là kết quả hắn muốn.
Mộc Vân Vũ nói: “Cũng tốt, ngươi biết mình căn cơ bất ổn là được. Ngươi cũng đi luyện tập đi. Nếu ngươi đã Lục giai rồi, phụ trọng tăng lên gấp đôi.”
“Vâng.” Đường Tam quay người, lấy phụ trọng leo núi.
Nhìn bóng lưng hắn rời đi, Quan Long Giang nhịn không được nói: “Tiểu tử này chính là quái tài. Rõ ràng chỉ có Phong Lang Biến lại có thể tăng nhanh như thế. Hơn nữa ta nghe Băng Kỷ nói, ở phương diện khống chế nguyên tố, hắn cho Băng Kỷ không ít chỉ điểm, làm cho Băng Kỷ hiểu ra rất nhiều điều.”
Trương Hạo Hiên ha ha cười một tiếng, nói: “Nếu như không phải phát hiện ra thiên phú của hắn, ngươi cho rằng ta sẽ thu hắn làm đồ đệ sao?”
Nhìn Trương Hạo Hiên đang tỏ vẻ, Quan Long Giang tức giận nói: “Lần này các ngươi gặp may mắn, mạo hiểm thành công. Nếu như thất bại, ta xem ngươi báo cáo như thế nào với tổ chức.”
Trương Hạo Hiên cười làm lành nói: “Tốt, về sau không đi là được.”
Quan Long Giang đảo mắt, nói: “Vẫn đi, chỉ là tăng cường tính an toàn. Lần này tuy rằng nguy hiểm, nhưng như Đường Tam nói, dưới áp lực và kíƈɦ ŧɦíƈɦ mãnh liệt, tiềm năng mới được kích phát tốt hơn. Đường Tam đạt đến Lục giai, Độc Bạch cũng tiến vào Tứ giai. Cố Lý tuy rằng chưa tỉnh, nhưng hẳn cũng tăng lên. Băng Kỷ cùng Trình Tử Chanh cũng có thu hoạch không nhỏ. Lắng đọng tích luỹ một chút, hiệu quả sẽ càng tốt. Phương thức thực chiến này xác thực đối với phát triển của bọn nhỏ rất tốt. Ta cảm thấy chúng ta cần hoàn thiện phương thức này, mà không phải hoàn toàn chối bỏ.”
Trương Hạo Hiên nhìn hắn, cười nói: “Ngày hôm qua cũng không biết ai mắng ta xối đầu.”
“Ngươi trên thị trấn không có chuyện gì sao? Bề bộn thì mau đi giải quyết đi. Đường đường là một trấn trưởng, đừng có lúc nào cũng chơi bời lêu lổng. Ta đi xem Độc Bạch một chút.” Nói xong, Quan Long Giang xoay người rời đi.
Cố Lý đêm hôm qua đã tỉnh lại, bất quá hắn tiêu hao quá lớn, tu vi cũng chưa khôi phục, cần phải minh tưởng điều tức.
Thịt Yêu Thú nhóm Đường Tam mang về, một phần hiến ra, còn lại đều trực tiếp bán cho học viện, đổi thành nguyên tố tệ. Những vật khác trên người Yêu Thú cũng được Vũ Băng Kỷ xử lý, ước chừng cần hai ba ngày mới hoàn thiện.
Đường Tam rất ít xuất hiện, mỗi ngày chính là đi học, tu luyện, ổn định lại tu vi vừa đạt được.
Lại qua hai ngày, tin vui trước sau truyền đến, Cố Lý cùng Trình Tử Chanh song song đột phá lên Ngũ giai.
Tiểu đội năm người đi săn gϊếŧ Yêu Thú này, trừ Vũ Băng Kỷ vừa tiến vào Lục giai không lâu, bốn người còn lại đều tiến giai. Đến lúc này, học viện cũng hoàn toàn đồng ý với phương thức tu luyện thực chiến của bọn họ, tuy rằng nguy hiểm, nhưng hiệu quả thật sự quá tốt.
Nhất là Thiên Hồ Biến cùng Thì Quang Biến song song tiến hoá, quả thực làm học viện Cứu Thục trở nên vui sướng.
Mà đối với nhóm người Đường Tam, thời khắc làm bọn họ hưng phấn đến rồi.
“Đi, Đại sư huynh gọi chúng ta đến chia tiền.” Độc Bạch kích động xông vào phòng Đường Tam, kéo hắn đi.