Đương nhiên là Lạc Xuất Vân chẳng hay biết gì.
“Giữ anh trai kỹ quá ta.” Nhan Nhan châm điếu thuốc, hít nửa hơi: “Làm việc dưới chướng tôi những 2 năm mà chưa được bàn giao công chuyện lần nào, nói ra đúng là buồn cười.”
Lạc Vu Sơn nhàn nhạt nhìn y một cái: “Tôi đã nói rất nhiều lần rồi, anh ấy chỉ là một phục vụ sau bếp ở quán bar của anh thôi.”
Nhan Nhan vội vàng giơ tay nhận thua: “Vâng vâng, coi như tôi đây chưa nói gì cả, cậu đúng thật là càng ngày càng khó hầu, chẳng đáng yêu chút nào……”
Lạc Vu Sơn cười lạnh, chiều cao của hắn đã sớm vượt qua 1m8, cho dù đứng hay ngồi đều có thể tạo cho người ta cảm giác áp bức. Ngũ quan thì đẹp hết chỗ chê, có thể không sắc bén bằng khuôn mặt quyến rũ của Nhan Nhan nhưng đã đạt đến cái gọi là cực thịnh, cộng thêm phần khí chất không dễ dây vào.
Nhan Nhan biết rõ thủ đoạn của Lạc Vu Sơn, giống như màn biểu diễn đá xoáy trước mặt y năm đó, tàn nhẫn đến cực hạn không chừa lại bất kì một con đường sống nào cho đối thủ.
Nhan Nhan nói: “Cậu giống y hệt tôi hồi trẻ vậy.”
Lạc Vu Sơn nhìn y.
Nhan Nhan như là nhớ lại chuyện gì đó,nở nụ cười ôn nhu hiếm hoi: “Khi đó Mục gia cũng nói với tôi rằng bản chất thật sự của tôi chính là con sói con nha.”
Lạc Vu Sơn di gạt tàn đến phía y: “Nhưng Mục gia của anh chết rồi.”
Nhan Nhan gật gù rồi cười khoái chí: “Vậy nên cậu may mắn hơn tôi đó.” Y dập thuốc trong gạt tàn, nâng cổ tay lên chống cằm, nhẹ nói: “Bởi cậu vẫn còn Lạc Xuất Vân.”
Từ một năm trước không còn làm vệ sĩ cho Nhan Nhan thì Lạc Xuất Vân không hay lui đến quán bar nữa. Anh cũng không hiểu sao từ năm lớp 9 Lạc Vu Sơn bắt đầu trở nên bận rộn hơn. Lên cấp 3 thì học nội trú nên mỗi tháng số lần hai anh em gặp nhau chỉ đếm trên đầu ngón tay. truyện đam mỹ
Anh lơ đãng cắt tóc cho Thôi Tử Tử, đúng là nhi đại bất trung lưu(1) mà….
Thôi Tử Tử không nhìn nổi nữa: “….Anh Xuất Vân ơi, anh nỡ lòng nào cạo trọc đầu em à?”
Lạc Xuất Vân bình tĩnh nói: “Không sao đâu mà, anh cho em bộ tóc giả nha, xoăn sóng to chịu không nào?”
Thôi Tử Tử: “……”
_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_
(1) 儿大不中留: Con cái dần rời xa cha mẹ khi chúng lớn lên
Bàn về truyện
Lạc Vu Sơn buff dữ vậy
Hôm nay bàn phím của tôi bị điên mọi ngừi ạ, bực quá cơ