Thả người rơi đè lên y, Bạch Niên vẫn thật không vui khi bị nghi ngờ, nhưng cậu lại không biết nên răn đe như thế nào mới tốt.
Phải suy nghĩ kĩ mới được.
Buổi sáng nháo nhào trên giường cứ như vậy mà bắt đầu một ngày mới.
Hàn Tiêu Hãn như mọi khi mà đến quân đoàn do mình quản lý, vừa lúc hôm nay có tân binh gia nhập, phải ra mặt huấn luyện.
Áo phông quân dụng màu đen ôm sát cơ thể để lọi ra cơ thể chuẩn chỉnh đẹp mắt, vậy nhưng hôm nay mọi người lại để ý đến thứ còn hấp dẫn hơn cơ.
Liếc mắt nhìn quân đoàn dưới trướng mình dù đang đứng nghiêm nhưng ánh mắt tất cả đều tập trung về một chỗ.
Y chấp hai tay ra sau, lớn giọng nghiêm khắc hỏi “Các cậu nói cho tôi, tất cả đang nhìn gì!?”
Dominic đứng ở hàng đầu lớn giọng đáp lại “Báo cáo Tướng quân! Chúng tôi đang nhìn dấu răng thỏ trên tay ngài!”
Cả một đám người phía sau dù đứng nghiêm nhưng mặt đều đã nghẹn đỏ, bờ vai run rẩy dữ dội.
Nhịn cười rất cực khổ a.
Trên mặt Hàn Tiêu Hãn không chút thay đổi, y chỉ ồ một tiếng rồi nói “Vậy thì tiếp tục huấn luyện thôi. Tất cả tập hợp, chạy nâng cao đùi mười vòng quanh quân khu!”
Lần này vai đã ngừng run, nhưng chân lại có chút lung lay.
Chạy mười vòng? Có thể.
Nhưng nâng cao đùi là cái gì đây!? Chạy xong bọn họ còn đi lại bình thường được không!?
Vẫn chưa hết, y nói tiếp “Chạy xong thì tất cả đi theo Trung tá Dominic chép tay một lần quân quy, coi như để lính mới làm quen với quân quy, để lính cũ nhớ rõ những chỗ đã quên.”
Nhìn bóng lưng dần xa, trong lòng các binh sĩ ở đây đều kêu gào thảm thiết.
Ác ma!
Mọi sự đáng sợ của ngài không phải nên dành cho trùng tộc ngoài kia sao!? Như thế nào lại dành cho chúng ta, những hạ cấp đáng yêu của ngài!?
***
Bên này kêu gào trong đau đớn, bên kia Bạch Niên vừa nhìn thấy Hồ Cơ thì trong lòng đã có ý xấu.
Thấy cái nụ cười gian tà kia trên mặt cậu, hắn ta nhướn mày hỏi “Là ai xui xẻo chọc vào ngài đây vậy?”
Thỏ nhỏ hếch mũi nói “Không có ai xui xẻo, chỉ có kẻ mắt mù không thấy hào quang chói lóa của bổn tôn mà thôi.”
Vẻ mặt hắn ta chết lặng, nói tóm lại chính là có kẻ xui xẻo bị thỏ đen nhỏ để ý.
Thế nên là đêm đó, cả Hàn gia đều đã ngủ say.
Thỏ nhỏ mở mắt ra nhìn người nằm bên cạnh, khóe môi nhếch lên ý cười xấu xa.
Bàn tay nâng lên mang theo một tia yêu khí, thoáng lướt qua mặt đối phương. Nhìn yêu khí dần xâm nhập, trong lòng thỏ nhỏ cười ha hả đầy đắc ý.
Đêm ‘xuân’ đáng giá ngàn vàng, hi vọng Hãn Hãn sẽ thích giấc mộng này a.
Tâm như ý nguyện, Bạch Niên vui vẻ chìm vào giấc ngủ, mà người bên cạnh đêm nay lại có chút khó ngủ.