Trên thực tế, hiện tại hắn cùng có suy nghĩ như nàng. Trong lòng bọn họ, khát khao sức mạnh trước nay chưa từng có, lúc này hoàn toàn bộc phát. Trong đầu chỉ còn lại một ý niệm, đó là trở nên mạnh mẽ. Phải trở nên mạnh mẽ!
Mộ Chỉ Ly đưa mắt nhìn Hàn Như Liệt bên cạnh, khóe miệng cong lên một nụ cười: “Chúng ta cùng nhau cố gắng! Ít nhất bọn họ không hề có thiên phú!”
Từ thái độ của tứ đại gia tộc, nàng biết thiên phú của các nàng là vô cùng đặc biệt. Chẳng qua giờ còn chưa xác định rõ được khả năng trời ban này phát huy tác dụng như thế nào thôi.
Nếu nàng đoán không lầm, thiên phú kết hợp thời gian khổ luyện, thực lực của bọn họ tuyệt đối sẽ tăng lên rất nhiều, nếu không cũng chẳng nhận được loại ưu đãi này.
“Phu thê đồng tâm, kì lợi đoạn kim*” (vợ chồng đồng tâm, sự sắc bén có thể chặt đứt kim loại) Hàn Như Liệt cười nói. Kể cả trước mắt đầy rẫy khiêu chiến cùng với uy hiếp, nghĩ đến Ly nhi đang ở bên mình hắn liền cảm thấy hạnh phúc.
Nhìn một hồi lại một hồi chiến đấu kịch liệt, trong lòng Mộ Chỉ Ly thoáng hiểu ra. Nàng phát hiện năng lực thiên bẩm của những đệ tử này đều được phát động tối đa, mà phương thức thì nàng chưa thấy bao giờ.
“Thật hâm mộ bọn họ a, có thể đứng trên đài tỷ võ chiến đấu, có cơ hội trở thành đệ tử nội môn.” Đông Phương Phong nhìn cuộc chiến nảy lửa trên đài không khỏi cảm khái.
“Đệ tử nội môn khác nhau với đệ tử ngoại môn ở chỗ nào?” Nàng biết đệ tử nội môn được hưởng điều kiện đãi ngộ tốt hơn đệ tử ngoại môn nhưng tốt hơn như nào thì nàng còn chưa rõ.
Nghe vậy trên mặt Đông Phương Phong hiện lên vẻ hâm mộ: “Điều kiện dành cho đệ tử nội môn tốt hơn hẳn đệ tử ngoại môn, chỗ ở bọn họ tốt hơn không nói, mỗi tháng tu luyện bọn họ có nhiều tài nguyên hơn chúng ta rất nhiều. Ngoài ra nếu trong cuộc thi xếp hạng đệ tử nội môn mà dành được từ vị trí thứ 10 trở lên liền được cho phép tiến vào động Hạo Thiên, mỗi lần xếp hạng cạnh tranh vô cùng kinh khủng. Nhìn những người đang thi đấu các ngươi đã thấy rất mạnh đúng không? Thực lực của những người này đem so với đệ tử nội môn thì chẳng là gì hết! Đệ tử nội môn người nào người nấy thực lực không chỉ mạnh bình thường. Bọn họ được tu luyện vũ kỹ cho tới công pháp mạnh nhất của Đông Phương gia, tốc độ tiến bộ so với chúng ta vượt xa. Không chỉ như thế, đệ tử nội môn còn có cơ hội ra ngoài rèn luyện, mà mấy chỗ đó nơi nơi đều là bảo địa a. Chỉ cần vận khí tốt, cơ hội được truyền thừa hiếm nhưng giờ cũng không phải việc gì khó, dù không tiến bộ vượt bậc nhưng cũng sẽ đạt được đột phá đáng kể.”
Nói tới đây Đông Phương Phong có chút bất đắc dĩ: “Những thứ này đệ tử ngoại môn chúng ta không có tư cách tham dự, vì thế mọi người mới liều mạng để trở thành đệ tử nội môn, nhưng chúng ta còn kém xa lắm…”
“Động Hạo Thiên là nơi nào?” Không chỉ một lần bọn họ nghe nhắc tới Động Hạo Thiên, thời điểm chiêu dụ bọn họ Đông Phương Thành cũng nhắc tới, chính là cho phép bọn họ tiến vào Động Hạo Thiên nhưng cụ thể có khả năng hay không còn phải xem biểu hiện của bọn họ.
Cho nên vào được hay không vẫn còn là một ẩn số, giờ nghe Đông Phương Phong nói nhiều nhất chỉ có mười đệ tử nội môn được đi vào ít nhất biết số người này trình độ xuất sắc cỡ nào.
Bọn họ cũng chỉ vừa mới tới Đông Phương gia, giả sử bọn họ được trực tiếp liệt vào danh sách tiến vào động , chắc chắn sẽ dấy lên rất nhiều bất mãn, điều này đối với Đông Phương gia cũng không hay ho gì.
Nhìn dáng vẻ nghi hoặc của Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt, Đông Phương Phong đắc ý giới thiệu: “Động Hạo Thiên thực sự là một địa phương tốt, nghe nói tu luyện trong động Hạo Thiên tốc độ nhanh gấp mấy chục lần bên ngoài, những người tiến vào bên trong căn bản đều có thể đột phá nhưng mức độ thì phải phụ thuộc vào ngộ tính mỗi người. Có người nói động Hạo Thiên không chỉ đơn giản như vậy, cụ thể như thế nào ta cũng không rõ, nhưng chắc chắn không tầm thường. Dù sao cũng đừng mơ tưởng làm gì, với thực lực hiện tại không biết phấn đấu bao nhiêu năm chúng ta mới có thể đạt đến trình độ kia.”
Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt liếc mắt nhìn nhau, trong lòng tràn đầy hứng thú với động Hạo Thiên!
Hôm nay tham gia thi có tổng cộng chừng trăm người, phân ra mười đài tỷ võ nên tốc độ vô cùng nhanh, ước chừng chỉ hai canh giờ sau thi đấu đã hoàn toàn kết thúc, chỉ là khiến người xem có chút cảm giác tiếc nuối.
Với thực lực bọn họ, hôm nay được xem người khác thi đấu cũng đạt được rất nhiều lợi ích, trở về từ từ suy ngẫm một phen, nắm chắc hiểu rõ năng lực bản thân, nhất định có thể tiến bộ mấy phần.
Thân hình Đại trưởng lão vừa động cả người đã vô thanh vô tức xuất hiện trên đài cao.
Mặc dù hắn không cố ý để lộ khí tức bản thân nhưng chút khí tức lơ đãng lộ ra cũng khiến cho người ta chấn động không thôi. Mộ Chỉ Ly biết rõ bản thân không có năng lực đối kháng cùng nhân vật trước mặt.
Loại cảm giác này giống như đứa bé đứng trước một người trưởng thành, căn bản không có thực lực đấu lại. Trưởng lão này rốt cuộc thực lực đã đạt đến cảnh giới nào?
Trong khi đó Hàn Như Liệt lại vô cùng hờ hững. Hắn có thể cảm nhận được khí tức của sư phụ mình cuồn cuộn mãnh liệt hơn rất nhiều. Tuy thực lực trưởng lão này cũng rất mạnh nhưng nghiễm nhiên không thể sánh bằng sư phụ hắn.
Trên mặt Đại trưởng lão mang theo dịu dàng vui vẻ, lúc mới nhìn thì giống như trưởng bối rất từ ái, chỉ là, ai cũng không có coi thường hắn, bởi vì đây chính là cường giả chân chính
“Kết quả Niên so năm nay vô cùng tốt, đệ tử ngoại môn tổng cộng có ba mươi hai người thành công trở thành đệ tử nội môn! Bây giờ ta sẽ công bố danh sách tên các đệ tử thăng cấp làm đệ tử nội môn, những người nào được xướng tên thì lên trên đài!”
“Đông Phương Minh!”
Đông Phương Minh đột ngột đứng dậy từ trong đám người, dưới ánh mắt ghen tị của mọi người, nở nụ cười hướng lên đài cao, đây là thành quả kiên trì cố gắng của hắn.
………………….
“Đông Phương Liệt!”
“Đông Phương Ly!”
Đại trưởng lão thu hồi danh sách trong tay, cao giọng nói: “Chúc mừng ba mươi hai đệ tử vừa nêu tên thành công trở thành đệ tử nội môn, từ hôm nay các ngươi bắt đầu bước chân vào một ngưỡng cửa mới! Tân đệ tử nội môn chớ kiêu ngạo, tiến vào nội môn mới chỉ là khởi đầu thôi, muốn đạt được thành tựu tốt hơn, các ngươi phải tiếp tục cố gắng! Những đệ tử thất bại cũng đừng nhụt chí, các ngươi còn rất nhiều cơ hội, chỉ cần không từ bỏ tất sẽ có ngày thành công!”
Các đệ tử được xướng danh sôi nổi phấn khích đi lên trên đài, các đệ tử không được đọc tên thì hiện lên vẻ thất vọng. Đây là thịnh yến dành cho người thắng cuộc, bọn họ thất bại đương nhiên chỉ có thể âm thầm đau thương.
Sau khi tên của Đông Phương Liệt và Đông Phương Ly được xướng lên, trong mắt Đông Phương Phong tràn đầy kinh ngạc, cười hướng hai người bên cạnh nói: “Thật trùng hợp, thậm chí có người giống hệt tên của hai người, hù ta tưởng là hai người các ngươi …”
Đông Phương Phong cười giễu. Khó có trùng hợp đến vậy, mình biết Đông Phương Liệt và Đông Phương Ly là đệ tử ngoại môn mới đến ba ngày trước, cũng không tham gia Niên so, sao có thể trở thành đệ tử nội môn?
Song sau một khắc, trong ánh mắt kinh ngạc của Đông Phương Phong, Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt chậm rãi đứng dậy.
“Ngươi… Các ngươi đây là?” Đông Phương Phong đưa tay chỉ hai người, không rõ hai người này đang làm cái gì.
Mộ Chỉ Ly nở nụ cười: “Người trưởng lão gọi chính là chúng ta!”
Liền sau đó, không để ý đến ánh mắt ngập tràn kinh sợ của Đông Phương Phong, cùng Hàn Như Liệt hai người tiến lên đài cao.
Thời điểm mọi người trông thấy Hàn Như Liệt và Mộ Chỉ Ly cũng đi về phía đài, người nào người nấy đều chết sững tại chỗ, không ngừng giụi mắt nghĩ chắc mình nhìn lầm rồi.
Chẳng qua là hai thân ảnh đỏ chói mắt trên đài nhắc nhở bọn họ đây là sự thực.
Đông Phương Thành thành công đoạt được hai nhân tài từ tay tam đại thế gia khác, chuyện này đại trưởng lão cũng đã nghe nói. Hai người này không những có thuộc tính Thời gian lại có cả thuộc tính không gian, điều này thật sự không thể tưởng tượng nổi!
Đối với hai nhân tài này hắn cũng vô cùng tò mò, thời điểm nhìn thấy Đông Phương Ly và Đông Phương Liệt, hai mắt trở nên sáng ngời. Trước đó hắn đã chú ý thấy bọn họ nổi bật xuất chúng, không nghĩ tới lại đúng là hai người mình đang tò mò.
Vừa nhìn hắn đã nhận ra hai người này không tầm thường. Người ở đây thực lực không tệ, nhưng lại có thể bộc lộ khí chất tài năng giữa đám người này đã thể hiện sự bất phàm của hai người.
Khi Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt đã đứng trên đài, Đại trưởng lão thậm chí khẽ mỉm cười với hai người, biên độ cũng không lớn, trong mắt phần lớn mọi người chỉ giống như mặt trưởng lão có chút co giật.
Tất cả mọi người thấy rõ, thái độ của Đại trưởng lão với Hàn Như Liệt và Mộ Chỉ Ly không đồng nhất! Rốt cuộc là hạng người gì lại có thể khiến Đại trưởng lão nhìn với cặp mắt khác xưa?
Nhất thời mọi người cũng tràn đầy tò mò với hai người Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt, danh tiếng hai người trong nháy mắt lấn át những tân đệ tử nội môn khác.
Trong lòng mọi người không ngừng suy đoán, họ là ai, sao có thể trực tiếp trở thành đệ tử nội môn? Bọn họ cũng không dám đi hỏi Đại trưởng lão, nếu Đại trưởng lão đã tuyên bố vậy chứng minh chuyện này đã được Quán chủ đồng ý.
Chất vấn quyết định của quán chủ, đây tuyệt đối là hành động tự đi tìm chết!
Đông Phương Phong đến giờ vẫn chưa kịp phản ứng, lúc trước còn là hai người không hiểu gì về Đông Phương gia đứng bên cạnh mình, giờ trực tiếp biến thành đệ tử nội môn, vị trí mình luôn ước ao, cái này có phần vượt quá khả năng nhận thức của hắn.
Khó trách có rất nhiều chuyện đối với bọn họ đều mới mẻ, đối Niên so cũng không để ý, cơ bản vì họ cũng đâu cần tham gia. Lúc trước còn thổi phồng đệ tử nội môn cường đại ra sao trước mặt bọn họ, giờ thì … Thật đúng là làm trò cười!
“Wow” bộ dạng Đông Phương Triệt như nhìn thấy quỷ. Lúc trước mình còn giễu cợt Đông Phương Liệt, ai mà nghĩ được đối phương lại là đệ tử nội môn! Nghĩ tới vừa rồi mình đắc tội đệ tử nội môn hắn liền cảm thấy cuộc sống sau này thật khó khăn.
Ở Đông Phương gia, địa vị đệ tử nội môn cao hơn đệ tử ngoại môn không nhỏ, đệ tử ngoại môn nào mà chẳng liều mạng muốn lấy lòng đệ tử nội môn? Hắn ngược lại lại đi đắc tội với đệ tử nội môn.
Nhìn thái độ kia của Đại trưởng lão, hắn không chỉ đã đắc tội đệ tử nội môn bình thường! Xem ra cuộc sống sau này của bản thân sẽ vô cùng khổ sở rồi …
Có không ít đệ tử ngoại môn có mặt đang hồi tưởng sự việc lúc trước, người nào cũng mang vẻ nhạo báng nhìn Đông Phương Triệt. Muốn đoạt mỹ nhân cũng phải có tư cách nha, đệ tử ngoại môn mà dám cướp nữ nhân của đệ tử nội môn, đây không phải là muốn chết sao?
“Ta nghĩ không chừng hai người này là người của Quán chủ, không thì làm sao có thể vừa vào đã trở thành đệ tử nội môn?”
“May lúc trước chúng ta không có đắc tội bọn họ, nếu không thì phải chịu tội rồi, ha ha.”
“Trực tiếp trở thành đệ tử nội môn nha, thật khiến người khác hâm mộ.”
…………
Những lời bàn tán của mọi người Mộ Chỉ Ly cũng không nghe thấy, vì lúc này bọn họ cùng ba mươi tân đệ tử nội môn khác đang theo sau Đại trưởng lão đi về nơi ở của đệ tử nội môn.
Nơi ở của đệ tử nội môn nằm phía sau Đông Phương gia, số phòng ít hơn so với khu đệ tử ngoại môn ở, tuy nhiên phạm vi lại rộng lớn hơn rất nhiều. Từ nơi này đã đủ để thấy rõ chênh lệch đãi ngộ rồi.
“Bắt đầu từ hôm nay các ngươi chính thức trở thành đệ tử nội môn. Như những gì ta đã nói lúc trước, đây mới chỉ là điểm khởi đầu, thành tựu cuối cùng như thế nào còn phải xem các ngươi cố gắng đến đâu! Cố gắng đạt thứ hạng cao tại cuộc thi xếp hạng, tài nguyên tu luyện cùng với đãi ngộ cũng sẽ tăng theo. Đạt được mức đãi ngộ nào đều do bản thân các ngươi quyết định. Ta cũng nhiều lời rồi, sự tình tiếp theo Đông Phương Thành sẽ giải thích cho các ngươi.” Đại trưởng lão tuyên bố, việc an bài cho đệ tử nội môn không phải việc đại trưởng lão cần quan tâm, vậy cũng quá giết gà dùng dao mổ trâu đi* (dùng người tài vào chỗ không đáng).
Đợi sau khi trưởng lão rời đi, lúc này Đông Phương Thành mới hướng mọi người nói: “Đồ đạc người nào đã được chuyển về phòng người đó, quy tắc của đệ tử nội môn ở bên trong, các ngươi từ từ xem những nguyên tắc gì cần tuân theo. Đừng thấy trở thành đệ tử nội môn rồi thì dương dương tự đắc, nên nhớ trong số các đệ tử nội môn, các ngươi đang xếp vị trí cuối cùng!” Vẻ mặt Đông Phương Thành nghiêm túc nói.
“Giờ ta sẽ tuyên bố gian phòng đã sắp xếp cho các ngươi.”