Diệp Phàm chớp chớp mắt: “Sao không chuẩn bị nhiều một chút?”
Lê Dục cau mày, không nói gì.
“Các ngươi không phải đi vào cùng với Đan Mặc sao, hắn đâu rồi?” Bạch Vân Hi hỏi.
Lê Dục cau mày: “Hắn đã chết.”
(dreamhouse2255)
Bạch Vân Hi nhíu mày lại: “Chết như thế nào?”
“Khi hắn xuống hồ hái một gốc linh thảo, trong hồ bỗng nhiên có một đầu yêu thú trồi ra kéo hắn xuống.” Lê Dĩnh đáp.
“À, bởi vì không có ai bảo hộ, cho nên các ngươi mới biến thành như vậy sao, quả nhiên vẫn còn là nít ranh!” Diệp Phàm cười hì hì.
Lê Dục bất mãn nói: “Ngươi đừng có nói hươu nói vượn!”
Ngao Tiểu No nhảy ra, nói: “Trên người các ngươi bị rải bột phấn Hỏa Vân Thảo, cho nên mới trở thành mồi dụ dỗ của Tất Phương Điểu, ha ha ha…… thật gà!”
Lê Dục đỏ mặt lên, lúc trước tới nông nỗi phải cầu cạnh Diệp Phàm đã làm cho Lê Dục có cảm giác hổ lực bình dương, bây giờ bị người khác nói mình thành mồi dụ, Lê Dục tức khắc càng thêm khó chịu.
“Lại nói tiếp, ai dám xuống tay với hai người các ngươi?” Diệp Phàm khó hiểu hỏi.
Nam Đại Lục không có mấy ai có thể bức cho Lê Dục, Lê Dĩnh tới nông nỗi này, nếu như là người Trung Đại Lục xuống tay, không sợ khi trở về Trung Đại Lục bị Tiên Đan Môn thu sau tính sổ sao.
Lê Dục cau mày, nói: “Các ngươi cẩn thận một chút, là người của Huyết Quỷ Tông, bọn họ tới không ít.”
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm hồ nghi hỏi: “Huyết Quỷ Tông, đó là tông môn gì, rất lợi hại sao?”
“Tông môn ấy từng chiếm cứ một nửa bản đồ Trung Đại Lục, thâu tóm qua vô số tông môn lớn lớn nhỏ nhỏ, công pháp mà bọn họ tu luyện có thể dựa vào tu sĩ khác thăng cấp, thời gian ấy, khắp nơi trên Trung Đại Lục sinh linh đồ thán.”
“Sau này, các đại tông môn ở Trung Đại Lục liên thủ lại mới có thể diệt trừ Huyết Quỷ Tông, nhưng thời kỳ Huyết Quỷ Tông cường thịnh nhất trong tông môn có ba Hóa Thần, trên trăm Nguyên Anh.”
“Cổ thụ rễ sâu, cho dù các đại tông môn liên thủ, dùng hết các biện pháp diệt trừ cứ điểm của Huyết Quỷ Tông thì vẫn cứ để lại rất nhiều dư nghiệt.”
“Bởi vì tốc độ tu luyện công pháp của Huyết Quỷ Tông nhanh, hơn nữa, không có quá nhiều hạn chế về tư chất của tu sĩ, cho nên dù các thế lực nghiêm khắc hạn chế, nhưng vẫn có rất nhiều người nguyện ý gia nhập vào Huyết Quỷ Tông, lần này Huyết Quỷ Tông đưa mười người vào trong bí cảnh.”
Bạch Vân Hi cau mày lại: “Mười người? Không thể nào, ta không nghe nói a! Sao có thể có nhiều như vậy được.” Trước khi tiến vào bí cảnh Cổ Tiên Diệp Cẩm Văn đã điều tra sơ bộ lai lịch của những người vào trong bí cảnh, mười người, nhiều như vậy, không có khả năng không có một tí động tĩnh nào được!
Lê Dục: “Huyết Quỷ Tông có một khối Cổ Tiên Lệnh, tu sĩ Nam Đại Lục các ngươi không biết sao?”
“Mười người của Huyết Quỷ Tông kia đều tu vi Nguyên Anh sao?” Bạch Vân Hi hỏi.
(dreamhouse2255)
Lê Dục gật đầu: “Đúng thế.”
Bạch Vân Hi thầm nghĩ: Tuy rằng Nam Đại Lục có không ít tu sĩ Nguyên Anh, nhưng mà nhiều Nguyên Anh như vậy, ở Nam Đại Lục cũng là một cỗ lực lượng không nhỏ, không dễ dàng che giấu, ngược lại là ở Trung Đại Lục, mười tu sĩ Nguyên Anh, phỏng chừng không đáng bao nhiêu.
“Bọn họ có thể là từ Truyền Tống Trận khác truyền tống tới Nam Đại Lục, nghe nói, năm đó người của Huyết Quỷ Tông vì trốn tránh đuổi gϊếŧ mà kiến tạo không ít Truyền Tống Trận.” Lê Dục nói.
Bạch Vân Hi thầm nghĩ: Nhìn dáng vẻ này xem ra bên trong bí cảnh không chỉ có cấm chế nguy hiểm, người đồng dạng cũng rất nguy hiểm!
Lê Dục nhìn Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi, đảo đảo mắt, hỏi: “Kiếm tu kia đâu, sao không thấy các ngươi đi chung, chẳng lẽ hắn cũng chết rồi?”
Diệp Phàm không vui oán: “Đại ca ta không có việc gì, ngươi đừng có suy nghĩ nhiều quá, đại ca ta chính là từ trong đao sơn biển máu chém gϊếŧ ra, thân kinh bách chiến, không giống như hai người các ngươi, lại nói tiếp, các ngươi nên bắt đầu tuyên thệ nguyện trung thành với ta rồi đấy, ta nghe đây.”
Lê Dục đỏ mặt lên, nhìn Diệp Phàm.
Diệp Phàm bất mãn nói: “Biểu tình gì đấy, phải biết rằng ta sớm muộn gì cũng sẽ dương danh Trung Đại Lục, đến lúc đó, cho dù là tiểu đệ bên cạnh ta cũng sẽ được dính chút vinh quang, vang danh thanh sử, lưu danh muôn đời, quang tông diệu tổ……”
Bạch Vân Hi: “……” Lão tổ của bọn họ chính là Thánh đan sư, phỏng chừng là sẽ không cảm thấy quang tông diệu tổ.
(dreamhouse2255)
Lê Dục nghe thấy Diệp Phàm ăn nói bậy bạ sắc mặt càng thêm khó coi.
“Vậy cũng phải đợi đến lúc ngươi có thể dương danh Trung Đại Lục mới được!” Lê Dục banh mặt nói.
Diệp Phàm trợn trắng mắt: “Đi theo thiên tài như ta, ngươi còn sợ không thể dương danh Trung Đại Lục được sao? Này, tiểu tử, nếu như ngươi muốn lật lọng, ta liền đánh chết ngươi, lại nói tiếp, ngươi không phải nói là muốn tặng linh thảo cho ta làm thù lao sao? Đưa đi.”
Lê Dục nắm chặt nắm tay, nói: “Linh thảo, không có.”
Diệp Phàm chống eo: “A! Tiểu tử thối, trở mặt không biết người!”
“Hắn ngay từ đầu đã lừa ngươi, linh thảo của hắn có lẽ đã bị người khác nhanh chân đến trước, phỏng chừng ngay cả pháp khí cũng bị cầm đi.” Bạch Vân Hi nói.
Diệp Phàm chớp chớp mắt, thầm nghĩ: Hai tên này bị xem thành mồi ném ra, mồi tự nhiên là không cần pháp khí.
Diệp Phàm vui sướng khi người gặp họa nhìn Lê Dục: “Ta nói a, các ngươi sống cũng thảm thật đấy, đã là tu nhị đại cứ việc ăn no chờ chết trong tông môn là được rồi, cần gì phải chạy ra ngoài chịu ngược đâu cơ chứ.”
Bạch Vân Hi: “……”
(dreamhouse2255)
Lê Dục đỏ mặt lên: “Vận khí của ta không tốt mà thôi.”
Diệp Phàm lắc đầu: “Có lẽ đi.”
Trên người Lê Dục cùng Lê Dĩnh không có thứ gì đáng giá, Diệp Phàm đành phải bức hai người lập xuống lời thể sau này hắn làm tông chủ Tiên Đan Môn, bọn họ phải trung thành với hắn.
“Nha đầu kia thề cũng sảng khoái thật.” Diệp Phàm đứng trên đỉnh núi nói.
Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm một cái, “Đó là bởi vì lời thề của bọn họ đều lấy người làm tông chủ Tiên Đan Môn làm tiền đề, nếu như ngươi không thể trở thành tông chủ Tiên Đan Môn, bọn họ liền sẽ không trung thành với ngươi.”
Diệp Phàm nhìn Bạch Vân Hi: “Vân Hi, ngươi phát hiện ra sớm như vậy sao? Sao không nói cho ta, bọn họ đều chạy hết rồi.”
“Trước sau gì cũng không thể quá trông cậy vào bọn họ được.” Bạch Vân Hi nhàn nhạt nói.
Diệp Phàm gật đầu: “Cũng đúng! Nhìn bộ dáng của hai tên kia liền biết là không đáng tin, nếu ta muốn làm tông chủ Tiên Đan Môn, vẫn phải dựa vào bản thân mình là chính!”
Bạch Vân Hi: “……”
Diệp Phàm cau mày, nói: “Không biết chúng ta bị truyền tống đi nơi nào.”
“Ngươi nhìn bên đó xem.” Bạch Vân Hi chỉ về phía ánh lửa nồng đậm phía xa xa.
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm nhìn từng đạo cột lửa phóng lên cao, tuyên thệ ra lửa giận của Tất Phương Điểu.
Diệp Phàm cau mày lại: “Không ngờ Tất Phương Điểu mất đi đối thủ lại phát cuồng lớn như vậy!” Quy mô công kích lớn như thế cũng không biết có thể xúc động đến trận pháp hay không.
Bạch Vân Hi lấy ra ngọc bội truyền tin, nói: “Ta tìm Cẩm Văn hỏi một tiếng.”
Diệp Phàm gật đầu: “Được.”
Bạch Vân Hi cùng Diệp Cẩm Văn truyền tin hàn huyên hai câu, sắc mặt khá là cổ quái.
Diệp Phàm nhìn Bạch Vân Hi, hỏi: “Làm sao vậy, nhóm đại ca xảy ra chuyện gì sao?”
Bạch Vân Hi lắc đầu: “Không có, chỉ là đại ca có thể dùng linh hồn lực tìm hiểu tình huống bên ngoài, hắn phát hiện ra Tất Phương Điểu, nhưng lại không thể ra ngoài đánh một trận được, khá là táo bạo.”
Diệp Phàm chớp chớp mắt, thầm nghĩ: Huyết mạch của Tất Phương Điểu tuy rằng kém hơn Kim Ô một chút, nhưng tu vi của đầu Tất Phương Điểu kia lại cao hơn Kim Ô, nếu đánh thật, nó tự nhiên càng khó giải quyết hơn Kim Ô, hơi vô ý một chút nói không chừng là sẽ chết không có chỗ chôn.