Diệp Khải Hiền có chút không sảng kɧօáϊ: “Sao ngươi lại đi cùng hắn?”
“Hắn trùng tên với đệ đệ ngươi, Diệp Phàm, cho nên cảm giác có chút thân thiết.”
Hứa Minh Dương nhìn bộ dáng Diệp Khải Hiền liền biết Diệp Khải Hiền cũng không biết đan sư trong bí cảnh kia tên là Diệp Phàm, năm đó sau khi Diệp Phàm chết, tên của hắn đã trở thành cấm kỵ, người bình thường sẽ không dám nhắc tới trước mặt Diệp Khải Hiền, sợ làm cho Diệp Khải Hiền thương tâm.
“Hắn trùng tên với Diệp Phàm sao?” Diệp Khải Hiền mê mang nói.
Hứa Minh Dương gật đầu: “Đúng vậy!”
(dreamhouse2255)
Hứa Minh Dương thầm nghĩ: Chuyện của Diệp Phàm Diệp Khải Hiền sớm muộn gì cũng sẽ biết, so với để đến lúc đó khiến cho Diệp Khải Hiền sinh nghi, còn không bằng hiện tại đem chuyện này ra nói, chỉ là không nói ra sự thật chuyện về Diệp Phàm cho Diệp Khải Hiền thật sự tốt sao?
“Đúng rồi, ta ở trong bí cảnh kia tìm được tàn quyển của Bích Không Tâm Pháp, đã dùng ngọc bội ghi lại, không biết có tác dụng hay không.” Hứa Minh Dương nói.
Diệp Khải Hiền trừng lớn mắt: “Ngươi tìm được tàn quyển của Bích Không Tâm Pháp trong bí cảnh? Ngươi không lầm đi?”
“Ta cũng không xác định lắm, ngươi xem thử xem.”
Diệp Khải Hiền lấy ra nhìn, hai mắt mở to, miệng khẽ thì thào: “Thì ra là thế, thì ra là thế, bị lá che mắt không thấy Thái Sơn a! Thì ra lại đơn giản như vậy!”
Hứa Minh Dương nhìn phản ứng của Diệp Khải Hiền, âm thầm kinh hãi, không hổ là Diệp Phàm, ngộ tính kinh người. Sở dĩ Diệp Khải Hiền lựa chọn tu luyện Bích Không Tâm Pháp kỳ thật một phần nguyên nhân cũng là bởi tin tưởng Diệp Phàm, ai biết Diệp Phàm vừa ra ngoài một chuyến lại chết như vậy.
“Có tác dụng sao, thật tốt quá!” Hứa Minh Dương nói.
Diệp Khải Hiền cầm ngọc giản, khó hiểu hỏi: “Sao ngươi lại phát hiện tàn quyển của Bích Không Tâm Pháp trong bí cảnh?”
“Có lẽ là trước kia từng có tu giả của Bích Vân Tông đi vào đi.”
Diệp Khải Hiền gật đầu, “À” một tiếng.
(dreamhouse2255)
Hứa Minh Dương thấy Diệp Khải Hiền tin tưởng, âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi, nếu đổi thành Diệp Cẩm Văn, có lẽ sẽ không dễ qua như vậy, trong đầu Diệp Khải Hiền chỉ có kiếm thuật, những phương diện khác đều bị chen hết chỗ.
Diệp Khải Hiền nhìn ngọc giản, yêu thích không nỡ buông tay, “Thật quá tốt, Bích Không Tâm Pháp được bổ toàn, có lẽ tương lai Bích Vân Tông chúng ta có thể sẽ ra mấy Hóa Thần.”
Hứa Minh Dương: “……”
“Ta có đồ cho ngươi.” Hứa Minh Dương nói.
“Đan sư kia cho?” Diệp Khải Hiền nghiêng đầu hỏi.
Hứa Minh Dương nhìn Diệp Khải Hiền: “Hắn cho ngươi liền không cần sao?”
Diệp Khải Hiền gật đầu: “Đúng vậy, nghe nói đan sư kia không phải người gì tốt.”
Hứa Minh Dương: “……” Diệp Khải Hiền sớm muộn gì cũng phải vì những lời này mà hối hận.
“Không phải của tên kia, là tự ta tìm được.” Hứa Minh Dương nói.
“Thứ gì?” Diệp Khải Hiền hỏi.
Hứa Minh Dương nâng một vò Lôi Kϊƈɦ Dịch ra.
(dreamhouse2255)
Diệp Khải Hiền trừng lớn mắt: “Trong bí cảnh Thiên Mộc có không ít thứ tốt a!”
Hứa Minh Dương gật đầu: “Đúng vậy!”
“Đồ trân quý như vậy, ta không thể nhận.”
Hứa Minh Dương nhìn Diệp Khải Hiền: “Nếu ngươi không cần, đưa cho Cẩm Văn đi.”
Diệp Khải Hiền không vui nói: “Cẩm Văn mới lớn bao nhiêu, nào cần đến thứ tốt như vậy!”
……
Một đoàn xe thật dài đi trêи đường, Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi xen lẫn trong đội ngũ, đoàn xe phân cho hai người một cái xe ngựa.
Diệp Phàm truyền âm cho Bạch Vân Hi: “Vân Hi, nhiệm vụ này không vui chút nào.”
Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm: “Nhẫn chút đi.”
Diệp Phàm gật đầu: “Được rồi.”
Đoàn xe đi qua một thành trì, tu sĩ thủ vệ ngăn cản lai.
“Công chúa đại nhân, kiểm tra theo lệ.”
(dreamhouse2255)
Tư Đồ Kiều Kiều đánh một roi qua, tu sĩ ngăn đoàn xe lập tức bị đánh ngã trêи mặt đất.
“Ngay cả xa giá của ta cũng dám cản, ngươi thật to gan!” Tư Đồ Kiều Kiều một thân hồng y, uy phong bát diện đứng trêи xe ngựa hỏa long, bộ dáng quân lâm thiên hạ.
Hộ vệ trưởng vội vàng tiến lên: “Không dám, Kiều Kiều công chúa, nhưng đây là mệnh lệnh của Thiên Nhất Phái.”
Tư Đồ Kiều Kiều hừ lạnh một tiếng: “Thiên Nhất Phái? Ngươi muốn dùng Thiên Nhất Phái áp ta, Thiên Nhất Phái mặt mũi thật lớn, dám quản đến tận trêи đầu Tư Đồ hoàng thất chúng ta rồi!”
Hộ vệ trưởng tràn đầy xấu hổ: “Công chúa, chúng ta cũng là phụng mệnh hành sự, ngài để cho đám thủ hạ xuống đi, đi qua sân là được rồi.”
Tư Đồ Kiều Kiều hừ lạnh một tiếng: “Nhanh lên, ta còn phải nhanh chóng trở về mừng thọ lão tổ, không có rảnh tranh cái với đám chó săn của Thiên Nhất Phái các ngươi, chậm trễ chuyện của bản công chúa, các ngươi liền đừng mong sống yên ổn.”
Vừa bị truyền tống ra khỏi bí cảnh, Bạch Vân Hi liền nóng lòng rời khỏi Đan Thành. Lúc ấy Kiều Kiều công chúa vừa vặn muốn rời khỏi Đan Đô, đi mừng thọ cho lão tổ Tư Đồ hoàng thất.
Bạch Vân Hi cùng Diệp Phàm cân nhắc một lúc, hai người sửa dung đổi mạo, trà trộn vào đội hộ vệ của Tư Đồ Kiều Kiều công chúa.
Bạch Vân Hi thầm nghĩ: Lựa chọn tiếp nhận nhiệm vụ của Tư Đồ Kiều Kiều công chúa quả nhiên là đúng, nơi nào cũng có đặc quyền giai cấp, tu chân giới cũng như vậy.
(dreamhouse2255)
Thiên Nhất Phái là môn phái số một Đông Đại Lục, bên trong có hai tu sĩ Nguyên Anh, quyền thế ngập trời.
Tư Đồ hoàng thất cũng có một lão tổ Nguyên Anh, cho nên đối mặt với Thiên Nhất Phái hoàn toàn không rơi xuống hạ phong.
Vị Kiều Kiều công chúa này thiên phú không tồi, nghe nói rất được lão quái vật Nguyên Anh kia thích, cho nên hành sự mới không kiêng nể gì như vậy.
Hiện tại rất nhiều đội ngũ đi qua một ít thành trì đều phải bị kiểm tra nghiêm ngặt, nhưng đi theo vị Kiều Kiều công chúa này, tuy rằng vẫn phải qua một ít thủ tục hình thức nhưng lại không quá nghiêm khắc.
……
Lúc hoàng hôn, đoàn xe ngừng lại, mọi người trêи xe đi xuống nghỉ ngơi.
“Công chúa đại nhân, người Thiên Nhất Phái rốt cuộc đang tìm cái gì vậy?” Thị nữ của Tư Đồ Kiều Kiều khó hiểu hỏi.
Tư Đồ Kiều Kiều nhướng mày: “Không rõ ràng lắm, nghe nói là một kẻ bắt cóc rất hung tàn, lạm sát người vô tội trong bí cảnh, giết rất nhiều đệ tử tinh anh của các môn phái, khiến cho bọn họ tổn thất không ít.”
Thị nữ kinh ngạc che miệng lại: “Sao lại có người đáng giận như vậy!”
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm nghe thị nữ nói, nhịn không được trợn trắng mắt, hắn ác chỗ nào, hắn làm người quang minh chính đại như vậy!
Người không phạm ta, ta không phạm người, nếu luận giết người, tu giả ngoại vực giết còn nhiều hơn hắn, tính ra, bởi vì hắn xử lý quá nhiều tu giả ngoại vực, tu giả Đông Đại
Lục mới có thể sống sót nhiều như vậy, bọn họ phải cảm tạ hắn mới đúng, kết quả, vừa ra ngoài liền bán đứng hắn!
Tư Đồ Kiều Kiều không thèm để ý: “Các phái cũng thật là, bị hai tán tu giết cho người ngã ngựa đổ cũng không phải là chuyện sáng rọi gì, cất giấu đi không phải tốt hơn sao? Cư nhiên hưng sư động chúng đi tróc nã hai Trúc Cơ, đúng là trò cười lớn nhất thiên hạ!”
Diệp Phàm: “……” Công chúa này còn rất biết suy nghĩ.
“Công chúa, các nơi đều thiết lập trạm kiểm soát, đi đến đâu cũng bị hỏi này hỏi nọ, Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi kia rốt cuộc đã giết bao nhiêu người a?”
Tư Đồ Kiều Kiều lắc đầu: “Không biết, nghe nói Đan Đô đã giới nghiêm, chỉ cho vào không cho ra, hiện tại có lẽ Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi đã bị vây trong thành, có chạy đằng trời.”
Diệp Phàm chớp chớp mắt, thầm nghĩ: May là bọn họ chạy nhanh, bằng không liền phiền toái lớn.
Bạch Vân Hi ngồi một bên, không nói gì, sắc mặt cực kỳ khó coi.
Hắn đã sớm đoán được sau khi đi ra bọn họ chắc chắn sẽ bị các môn phái truy nã, nhưng hắn không ngờ lại bị vây chặt như vậy.
(dreamhouse2255)
……….