“Ngu ngốc, nuôi ngươi còn không bằng nuôi heo!”
Bạch Vân Hi đi vào, nhìn thấy Diệp Phàm cùng Thao Thiết Quỷ Linh đang mắt to trừng mắt nhỏ, một người một thú đều nhe răng nhếch miệng hăm dọa đối phương.
“Có sinh ý tới.” Bạch Vân Hi lấy ra vài cọng linh thảo nói.
Diệp Phàm nhìn linh thảo: “Nha, không phải linh thảo trân quý gì, trêи giá đều có, ngươi lấy đi.”
Bạch Vân Hi gật đầu: “Được. Ngươi a, đừng có cả ngày chọc giận Tiểu No, nó đã chết, ngươi nhường nó một chút.”
Ngao Tiểu No gật đầu: “Đúng vậy đúng vậy!”
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm: “……”
……
Lâm Mạc nhận lấy đan dược, mang theo các sư đệ sư muội rời đi.
“Sư huynh, Diệp Phàm kia thật lợi hại!” Thương Vân nhịn không được nói.
“Không phải ban đầu ngươi còn nghi ngờ người ta sao?” Lâm Mạc cười lạnh hỏi.
“Không phải bởi vì hắn mới Trúc Cơ trung kỳ thôi sao? Đan sư Linh cấp bình thường đều là Kim Đan kỳ, vẫn là sư huynh tinh mắt nhất!”
Lâm Mạc thở dài một hơi: “Không nghĩ tới mấy ngày không gặp, giá cả lại tăng nhiều như vậy, thêm một thời gian nữa chúng ta sợ là cũng không trả nổi.”
Thương Vân cũng có một chút tiếc nuối, nghĩ lại lần đần tiên bọn họ tới cửa hàng đan dược, giá cả kia quả thật chính là cải trắng, kiếm quá độ.
“Sư huynh, ta thấy Diệp đan sư sợ là sẽ gặp phải phiền toái.” La Điệp Y nói.
Lâm Mạc gật đầu: “Cửa hàng đan dược của Diệp đan sư có chút rêu rao.” Mới chỉ mấy ngày, Diệp Phàm đã thu về mấy trăm vạn linh thạch, linh thảo, là ai cũng sẽ cảm thấy đỏ mắt.
“Diệp đan sư rốt cuộc là luyện đan như thế nào vậy? Một ngày hắn tiếp tới mấy chục đơn, như vậy không phải là một ngày phải luyện tới mấy chục lò đan dược sao?” Thương Vân khó hiểu nói.
(dreamhouse2255)
Lâm Mạc lắc đầu: “Không biết, có lẽ không phải hiện luyện, là tồn kho……”
“Nếu có thể chiêu mộ Diệp đan sư vào Huyền Kiếm Môn chúng ta thì tốt rồi.”
Lâm Mạc: “……” Diệp Phàm là người làm đại sự, có thể coi trọng Huyền Kiếm Môn bọn họ sao!
La Điệp Y nhìn Lâm Mạc: “Sư huynh, ta nghe nói Diệp đan sư chính là người thần bí đã thắp sáng mười hai tầng Đan Tháp kia, ngươi nói đây là thật hay giả?”
Thời điểm Mộ Tuyết thử Diệp Phàm, xung quanh còn có những các tu giả khác, chuyện này không hiểu sao lại bị truyền ra ngoài, nhưng hầu hết mọi người chỉ cho là Diệp Phàm đang khoác lác.
Lâm Mạc lắc đầu: “Ta cũng không biết.”
“Ta cảm thấy chính là Diệp đan sư, đan sư bình thường sao có thể một ngày luyện chế được nhiều đan dược như vậy! Diệp đan sư khẳng định là thiên phú dị bẩm.” Thương Vân nói.
La Điệp Y nhìn Thương Vân, lắc lắc đầu: “Ngươi hiện tại đúng là tràn ngập tin tưởng vào Diệp đan sư.”
Thương Vân cười khan: “Lúc trước ta không phải là không biết hắn sao? Hiện tại đã biết, Diệp đan sư tuyệt đối không phải người bình thường.”
……
Cách cửa hàng đan dược không xa, mấy tu sĩ tụ tập trong sơn cốc mưu đồ bí mật cái gì đó.
(dreamhouse2255)
“Chính là hắn, không sai được, chính hắn là người đã giết Ngô Uyên sư huynh của Huyền Minh Tông ta, còn đoạt truyền tống lệnh trêи người sư huynh, mong hai vị hiệp trợ ta thay sư huynh báo thù rửa hận!” Thẩm Duy Bình nghĩa chính từ nghiêm nói.
Ngoại trừ truyền tống lệnh của Ngô Uyên, Huyền Minh Tông còn một khối truyền tống lệnh khác, mang bốn tu sĩ Trúc Cơ tiến vào, Thẩm Duy Bình là thủ lĩnh trong bốn người.
Phạm Trọng Bình cười lạnh: “Thẩm Duy Bình, mấy lời đường hoàng không cần nói, có ai không biết sư huynh ngươi trêи biển giả mạo hải tặc, kết quả lật thuyền trong mương, bị người giết chết.”
“Hiện tại ngươi cũng không phải là muốn báo thù rửa hận cho sư huynh ngươi, mà là thèm muốn đan dược linh thảo của người ta đi. Ta tục tĩu nói trước, ta nguyện ý hỗ trợ, bất quá, đồ trêи người tên kia ta muốn ba phần.”
Phạm Trọng Bình một tán tu Trúc Cơ đỉnh, thủ đoạn âm ngoan, tu sĩ chết trêи tay hắn không ít.
Thẩm Duy Bình nghe vậy cười cười, cũng không giận, “Người nọ giết sư huynh ta, ta thay sư huynh báo thù, đây là lời phát ra từ phế phủ, bất quá, nếu hắn thật sự chết, đồ của hắn cũng không thể lãng phí.”
Đại hán ngồi bên cạnh rầu rĩ nói: “Linh thảo, linh thạch ta không cần, ta chỉ cần con rối của ta.”
Thẩm Duy Bình nhìn đại hán, gật đầu đáp: “Đó là đương nhiên, chúng ta không hiểu khỗi lỗi thuật, có con rối cũng không để làm gì, bất quá, tại sao con rối của Triệu đạo hữu lại để Diệp Phàm lấy đi một cách dễ dàng như vậy?” Thẩm Duy Bình cau mày, thầm nghĩ: Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi nguyên bản đã khó giải quyết, hiện tại có đám con rối của Triệu Ngự Hùng, lại càng khó giải quyết hơn.
Đám con rối của Triệu Ngự Hùng có hai con thuộc về hắn, ba con là được lão tổ Kim Đan nhà hắn cho mượn, uy lực kinh người, nếu không phải xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Triệu Ngự Hùng khẳng định sẽ tỏa sáng rực rỡ trong bí cảnh lần này.
Triệu Ngự Hùng rầu rĩ đáp: “Linh hồn của hắn mạnh hơn ta, ta lại quá khinh địch, cho nên mới để hắn lau đi dấu vết linh hồn sắn có.”
“Vậy lát nữa chúng ta giữ chân Diệp Phàm, Triệu đạo hữu có thể đoạt lại quyền khống chế con rối không?” Thẩm Duy Bình hỏi.
Triệu Ngự Hùng do dự một chút, “Cái này, có thể thử một lần, chắc là sẽ không có vấn đề.”
Lúc ấy Diệp Phàm cùng Mộ Tuyết nói chuyện, Triệu Ngự Hùng cũng nghe được nội dung.
(dreamhouse2255)
Mộ Tuyết nói Diệp Phàm là người kϊƈɦ hoạt mười hai tấm đan đồ trong Đan Tháp, Diệp Phàm thừa nhận, Triệu Ngự Hùng âm thầm cầu nguyện, Diệp Phàm chỉ là đang nói dối, nếu như là thật, vậy linh hồn của Diệp Phàm hoàn toàn có thể sánh vai với tu sĩ Nguyên Anh, khả năng hắn đoạt được con rối sẽ cực kỳ nhỏ bé.
Thẩm Duy Bình nhìn sắc mặt Triệu Ngự Hùng liền biết Triệu Ngự Hùng hẳn là không có nắm chắc, tâm tình nháy mắt liền có chút mất mát.
Thẩm Duy Bình trong lòng oán trách Triệu Ngự Hùng được việc ít hỏng việc nhiều, đòn sát thủ cũng để Diệp Phàm đoạt mất, vô duyên vô cớ gia tăng khó khăn trong công cuộc xử lý Diệp Phàm, nhưng giờ phút này, hắn vẫn cần mượn sức lực của Triệu Ngự Hùng.
……
Trong sơn động.
Mã Thụy kiểm kê tồn kho của mình, tràn đầy buồn bực.
“Sư tỷ, pháp khí lão tổ cung cấp sắp dùng hết rồi.” Mã Thụy nói.
Phong Mạt Nhi gật đầu: “Ngươi tốt nhất tìm một nơi trú ẩn bí mật một chút, tu luyện mấy năm đi, linh khí nơi này nồng đậm hơn bên ngoài gấp bốn năm lần, ở lại nơi này tu luyện năm năm, coi như cũng không uổng một chuyến.”
Mã Thụy nhìn Phong Mạt Nhi: “Trốn tránh như vậy cũng quá lãng phí cơ duyên đi.”
“Vậy ngươi muốn thế nào? Ra ngoài để bị người chém, vậy liền không lãng phí cơ duyên sao?” Phong Mạt Nhi tức giận hỏi.
“Sư tỷ, ta nghe người ta nói Diệp Phàm mở một cửa hàng đan dược bên cạnh Linh Dược Cốc, tiểu bạch kiểm kia thật lợi hại, cư nhiên có thể mở cửa hàng ở nơi này.” Nguyên bản Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi nói muốn tới Linh Dược Cốc, Mã Thụy còn lo lắng hai người sẽ bị chém, không ngờ bọn họ lại có bản lĩnh mở cả cửa hàng, sinh ý còn làm tốt đến nỗi thu hút cả tu sĩ ngoại vực.
Phong Mạt Nhi mệt mỏi đáp: “Đúng vậy!”
“Sư tỷ, bằng không chúng ta tới nhờ cậy hắn?”
Phong Mạt Nhi nhìn Mã Thụy: “Ngươi dẹp tâm tư đi, người ta cần một tên kéo chân sau như ngươi sao.”
Mã Thụy buồn bực nói: “Sao có thể, ta thế nào cũng là một Trúc Cơ.”
Phong Mạt Nhi khinh thường hừ một tiếng: “Nơi này tùy tiện bắt một người cũng là Trúc Cơ.”
(dreamhouse2255)
……….