Chỉ mình Thân gia bị thương, triệt hạ thành công √.
Còn có Lục phu nhân √.
À, còn một đứa trẻ √.
Nam Chi cảm thấy dì thanh mai không cần thiết phải làm như vậy, rốt cuộc thì cha cô…
Ừm, cha là một người nắm giữ sinh kế của rất nhiều người, hệ thống ca ca nói, đàn ông luôn có giấc mộng cứu vớt thế giới, thay đổi thế giới, bình định thiên hạ, nhưng lại luôn trốn tránh các vấn đề trong hiện thực.
Không giải quyết được vấn đề hiện tại liền trốn tránh vấn đề, ngay cả người bên cạnh còn không điều khiển được, huống chi là muốn đi thay đổi hàng nghìn hàng vạn người khác.
Người phàm có giới hạn của người phàm, giới hạn nhận thức, giới hạn năng lực, giới hạn giác ngộ, cuối cùng, cũng chỉ có thể giải quyết được những việc tầm thường cụ thể.
Muốn thay đổi, đầu tiên phải thay đổi chính mình, sau đó mới đi thay đổi những người xung quanh.
Trốn tránh vấn đề, nhưng lại làm ra vẻ thanh cao, đạt ra một mục tiêu hão huyền mà không muốn nỗ lực hoàn thành.
Lục phu nhân vô cùng thất vọng về cuộc hôn nhân giữa con trai và con dâu, trận chiến này, chuyện bà phải làm chính là cố gắng để càng ít người tham gia càng tốt.
Trong vòng xoáy này, nếu để cuốn vào thì ngay cả xương cốt cũng không còn.
Hơn nữa gia tộc của Thân Huân cũng coi như có liên quan đến Lục gia, tới lui thân thiết, nếu Thân gia xảy ra chuyện gì, Lục gia cũng sẽ bị liên lụy.
Cuối cùng vẫn là có tổn thất, mặc kệ là vì yêu quý hay là vì mặt lợi ích, Lục phu nhân cũng không hy vọng cháu gái chen vào cuộc hôn nhân của con trai.
Không phải là vì yêu quý con trai và con dâu, ngược lại, là từ bỏ, chuẩn bị cho tình huống xấu nhất, tận lực cứu giúp.
Người trong giới đều đang chờ chê cười Lục gia, xem xem Thân Huân có chen vào cuộc hôn nhân của Lục Tấn hay không.
Thân Huân hơi rũ mắt, “Cháu không hiểu, rốt cuộc anh ấy thích cô ta ở điểm nào?”
Quan Hinh coi Thân Huân là kỹ nữ trà xanh, là kẻ thứ ba phá hỏng cuộc hôn nhân của cô.
Thân Huân lại xem Quan Hinh là kẻ vô dụng, cô đã không giúp ích được cho công việc của Lục Tấn, cũng không thể khiến Lục Tấn được hạnh phúc.
Đó là một loại không cam lòng, cô chỉ xuất ngoại mấy năm, khi trở về Lục Tấn đã kết hôn, nhanh như vậy.
Lục phu nhân chỉ nói: “Mặc kệ nó thích cái gì thì bọn họ cũng đã kết hôn, Huân nhi, nhà cháu không phải một gia đình bình thường, phải kiềm chế.”
Thân Huân: “Cả ngày chỉ biết kiềm chế thì có ích gì?”
Lục phu nhân thở dài: “Nghe dì đi, trên đời này có rất nhiều đàn ông, đàn ông tốt hơn Lục Tấn cũng không ít, dì không phải là khuyên cháu từ bỏ, mà là để cháu có thể tiếp xúc với nhiều người hơn, đến lúc đó so sánh, nếu cháu vẫn cảm thấy nó tốt, vậy cứ kiên trì chờ đợi, nếu cảm thấy không đáng, thì hãy đi tìm một hạnh phúc khác.”
“Ngàn vạn lần đừng ngốc nghếch mà cự tuyệt hết những người đàn ông khác, nếu mẹ cháu bảo cháu đi xem mắt thì cứ đi xem mắt đi, lại cũng không phải kết hôn ngay, tiếp xúc càng nhiều, gặp càng nhiều người, cháu sẽ càng học được nhiều hơn.”
Thân Huân:……
Sao lại cảm thấy kỳ lạ như vậy, dì Trúc lại đi nói con trai mình không đáng một đồng.
Thân Huân hỏi: “Trúc dì, có phải anh Tấn chọc giận dì không?”
Lục phu nhân lắc đầu: “Không, không phải là tức giận, chỉ là chấp nhận sự thật thôi, nó đang ở trong vòng xoáy tình yêu, hoàn toàn không thấy, không nghe, không để ý.”
Nam Chi gật đầu, “A, đúng, đúng, đúng!”
Lục phu nhân nhìn thoáng qua cháu gái, nói với Thân Huân: “Dì thật lòng muốn tốt cho cháu, đến cả con của chúng mà chúng còn như vậy, càng đừng nói tới một tình địch như cháu.”
Dính vào cũng không có chỗ nào tốt, cho dù có cướp được thì đối phương cũng không hợp tác, tôi không yêu cô, cô đừng yêu tôi, quá sốt ruột.
Điều quan trọng là phải cam tâm tình nguyện, tâm đầu ý hợp.
Trong cốt truyện, đứa trẻ đột ngột chết đi, sau đó lại thấy cháu gái nhìn lớn lên từ nhỏ Thân Huân xen vào cuộc hôn nhân của con trai, khiến cho bản thân vô cùng chật vật, bị người ta đòi đánh đòi mắng.
Quan hệ với Thân gia cũng đóng băng, từ đối tác trở thành kẻ thù, sau đó việc kinh doanh lại xảy ra vấn đề.
Lục phu nhân một mình một chiến tuyến, mệt mỏi yêu cầu con trai đi xin lỗi Thân gia, nhưng Lục Tấn lại vô cùng ương ngạnh, kiên quyết không đồng ý, không chịu cúi đầu trước Thân gia.
Lục phu nhân rất tức giận nhưng cũng chỉ có thể bất lực.
Trơ mắt nhìn Lục gia bị ăn mòn, con đường tiêu thụ các loại sản phẩm cũng bị cướp mất.
Cho dù Quan Hinh có dùng lưu lượng kêu gọi các fans mua sản phẩm, tuy rằng có thể đẩy mạnh tiêu thụ, nhưng Lục gia đã bị tổn hại tận gốc.
Lục phu nhân càng không thích người con dâu này, nhưng chuyện cũng đã rồi.