– Bên ngoài… Ngụy Cổ Xương cùng Đổng Huyên Nhi liếc nhìn nhau, trong mắt toát ra thần sắc hướng tới.
– Phải, hắn đến từ bên ngoài. U Ám Tinh chúng ta có thể nói gần như ngăn cách với đời, khoảng cách đến những hành tinh tu luyện khác cũng cực kỳ xa xôi, trình độ luyện khí trên U Ám Tinh không đủ cho chúng ta luyện chế chiến hạm xa hoa xông qua được Tinh Vực mênh mông, ngăn cản đủ loại nguy hiểm, cho nên chúng ta không biết bên ngoài đặc sắc đến cỡ nào. Chúng ta chỉ biết bên ngoài có cao thủ Hư Vương Cảnh, có luyện đan sư cùng luyện khí sư cấp Hư Vương, đó đều là những lĩnh vực mà chúng ta không thể chạm tới.
– Chúng ta không đi được ra ngoài, vậy làm sao hắn đến đây được? Đổng Huyên Nhi khó hiểu hỏi.
– Cơ duyên trùng hợp. Tiền Thông cười cười. – Lúc trước khi vừa tiếp xúc với hắn, lão phu không dám đi tìm hiểu tình báo, chỉ sợ chọc hắn phản cảm. Nhưng mới trước đó, ta cố ý sai La Khánh đi sưu tập tin tức của hắn, phát hiện hắn được chiến hạm của Hải Khắc gia tộc mang về từ tinh không, lúc đó chỉ có một mình hắn, hắn cũng thừa nhận mình đến từ một chỗ tên là Vũ Bộc Tinh. Lão phu có nghe qua Vũ Bộc Tinh, quả thật có hành tinh tu luyện như thế.
– Nếu chỉ mang về mỗi mình hắn, vậy tại sao sư phụ ngài nói sau lưng hắn có luyện khí sư Hư cấp trung phẩm?
– Ta không biết người sau lưng hắn có dụng ý gì, nhưng khẳng định đã đi theo âm thầm bảo hộ hắn suốt dọc dường. Bởi vì khi chiến hạm Hải Khắc gia tộc sắp trở về U Ám Tinh, gặp phải một đám đông Hắc Nham thú tập kích. Khi đó chiến hạm Hải Khắc gia tộc rơi vào tình thế nguy ngập, sắp bị phá hủy, toàn quân bị diệt. Nhưng ngay đến lúc nguy hiểm nhất, đột nhiên có một cây trường mâu màu vàng xuất hiện, quét ngang toàn bộ bầy thú Hắc Nham, cứu lấy bọn họ. Sau đó đệ tử Hải Khắc gia tộc cũng không biết vì sao mình được người cứu, người ra tay cứu vớt cũng không có ra mặt.
Tiền Thông từ từ nói: – Những tình báo này là do La Khánh dò la được, rất nhiều đệ tử Hải Khắc gia tộc cũng tận mắt thấy, cho nên lão phu dám khẳng định, lúc đó tuyệt đối có người ở đằng sau bảo vệ Dương Khai. Mà người kia, hẳn là sư phụ của hắn.
Không thể không nói, Tiền Thông suy đoán hợp tình hợp lý, bất cứ người nào thu được những tình báo này, kết hợp với việc Dương Khai cầm đủ loại bí bảo đem ra bán, cũng sẽ đưa ra kết luận như thế.
Nhưng lão đánh giá thấp trình độ yêu nghiệt của Dương Khai, cũng đánh giá thấp trình độ yêu nghiệt của Dương Viêm, chắn chắc tính hợp lý sự tồn tại của vị sư phụ hư ảo kia.
– Khó trách, nếu đến từ bên ngoài, vậy có thể là luyện khí sư Hư cấp trung phẩm! Ngụy Cổ Xương khẽ gật đầu.
– Các con đều là hạng người biết nặng nhẹ, hôm nay ta nói với các con những điều này, không phải là muốn đả kích các con, mà là để các con hiểu được ưu thế của người ta, để các con đừng khinh thường bất cứ ai. Những lời ta nói, các con nghe là được, đừng để người khác biết.
– Đệ tử hiểu rõ. Hai người đều gật đầu thật mạnh.
– Hơn nữa lão phu hoài nghi sư phụ của Dương Khai không chỉ là luyện khí sư Hư cấp trung phẩm, tuy nhiên mặc kệ thế nào, chỉ cần chúng ta không có ác ý với họ là được. Hắn cũng đồng ý giúp các con luyện chế cho mỗi người một món bí bảo Hư cấp phòng thân. Lần này đi Lưu Viêm Sa Địa, hắn cũng sẽ đi cùng, các con có nhiều thời gian làm quen, nhất định không được thất lễ!
– Đệ tử ghi nhớ. Ngụy Cổ Xương cùng Đổng Huyên Nhi cùng gật đầu, trong lòng không khỏi hối hận, vừa rồi khi sư phụ bảo bọn họ vào phòng bao, hai người quả thật không nên biểu hiện kiêu ngạo như thế. Cũng âm thầm quyết định, chờ đến khi Lưu Viêm Sa Địa mở ra, vậy phải giao lưu thật tốt với Dương Khai.
Long Huyệt Sơn, trước hang động, Tinh Toa của Dương Khai vừa đáp xuống.
Vũ Y cùng Dương Viêm đều dùng ánh mắt là lạ nhìn hắn, sau khi trở về, hai nữ nhân này cứ một mực nhìn mình như thế, làm Dương Khai không thể hiểu được.
– Các muội muốn hỏi gì? Dương Khai cau mày.
– Có phải huynh thật sự không có sư phụ? Vũ Y không nhịn được lòng hiếu kỳ của mình.
– Sao lại nói vậy?
– Trước đó huynh hỏi muội đan dược gì đáng giá, muội nói Ngưng Hư đan và Hư Niết đan, sau đó huynh liền lấy ra 2 viên Ngưng Hư đan, có phải là sư phụ đã cho huynh?
Dương Khai cười ha ha: – Các muội cảm thấy thế nào?
– Muội không biết. Vũ Y thành thật lắc đầu.
– Nếu huynh có sư phụ, các muội còn không phải đã thấy?
– Vậy Ngưng Hư đan….
– Huynh mà nói là tự mình luyện chế, các muội có tin không?
Hai nàng cùng lắc đầu.
Không tin thì thôi, cuối cùng Dương Khai cũng hiểu được nguyên nhân lúc đó Dương Viêm tuyên dương khắp nơi nàng là luyện khí sư Hư cấp cũng không người tin, cũng cùng đạo lý như hiện tại.
Không dây dưa trên vấn đề này, Dương Khai đưa cho Dương Viêm chiếc nhẫn không gian Tiền Thông đã giao: – Luyện chế ra hai món bí bảo phòng ngự, không cần quá tốt, Hư cấp hạ phẩm là được rồi.
– Muội biết rồi. Dương Viêm gật đầu, hai món bí bảo phòng ngự Hư cấp hạ phẩm còn không làm khó được nàng, nhất là bây giờ có Thạch Khổi hỗ trợ, tốc độ luyện chế bí bảo của nàng đã nhanh hơn vô số lần.
Luyện chế bí bảo hao tốn thời gian nhất là rèn luyện vật liệu, rèn luyện nhiều lần, bỏ bã giữ tinh, chẳng những lãng phí thời gian, còn rất tiêu hao tinh lực. Nhưng Thạch Khổi lại có thể hoàn thành trình tự này trong thời gian cực ngắn, khó trách Dương Viêm nói Thạch Khổi là trợ thủ tốt nhất cho luyện khí sư, quả thật có đạo lý.
Trước kia Dương Viêm luyện chế một món bí bảo Hư cấp cũng phải tốn 1-2 tháng, hiện tại chỉ cần 3-4 ngày, chênh lệch như trời với đất.
– Huynh phải bắt đầu bế quan, chuẩn bị cho đi vào Lưu Viêm Sa Địa, các muội chú ý chuyện ở đây. Dương Khai dặn dò, liền chui đầu vào trong hang, vào trong nhà đá của mình, đóng cửa đá, tiến vào trạng thái bế quan.
Thời gian mở ra Lưu Viêm Sa Địa không xác định, nhưng tối thiểu cũng còn 1-2 tháng để lợi dụng.
Trong khoảng thời gian này, Dương Khai cần tăng lên sức chiến đấu của mình.
Về mặt bí bảo thì hắn cần ôn dưỡng tốt cái khiên màu tím cùng Bách Nhạc Đồ, hai món bí bảo này đều đã tế luyện xong, chỉ cần để chúng càng hòa hợp với bản thân, có thể sử dụng được trong chiến đấu.
Đan dược, hắn chuẩn bị luyện chế một vài lọ Băng Tuyết đan để dùng.
Băng Tuyết đan xuất hiện trên Hội đấu giá là Hư cấp hạ phẩm, cũng là đan dược mà hiện tại hắn luyện chế ra được, nguyên liệu cũng không thiếu.
Những thứ khác như liệu thương đan thì Dương Khai vốn có nhiều, không cần luyện chế, hơn nữa hắn rất tự tin vào năng lực khôi phục của mình, quả thật không được thì trực tiếp bùng nổ một giọt Kim huyết. Dựa vào sinh cơ khổng lồ tích lũy trong Kim huyết, chỉ cần không phải thương thế tổn hại căn cơ thì đều có thể khôi phục lại.
Còn sót lại, cũng là mấu chốt nhất, Dương Khai muốn mau tăng lên uy lực Không Gian Nhận.