Ác Ma tháp trước mắt mỗi cái cao trên ba mươi tầng.
Gồm có ba mươi tầng, ba mươi ba tầng, ba mươi sáu tầng.
Cánh cửa đen to dưới tháp lớn hơn trước nhiều, rên cửa cũng khắc phù điêu Ác Ma .
Tuy rằng phong cách đồ án cùng loại nhưng trận văn bám trên mấy phù điêu càng cường đại hơn. Người ta chỉ nhìn nó đã cảm giác linh hồn bị cắn nuốt, như thể Ác Ma trên phù điêu là vật sống.
Trong ba tòa tháp cao chôn ma đế thượng cổ sao? Sẽ là ai? Có khi nào chủ nhân Mộ Ma Thần chôn tại đây không?
Nếu giả định độ cao tòa tháp liên quan thực lực Ác Ma thì tháp càng cao Ác Ma càng mạnh, ba tòa Ác Ma tháp này hiển nhiên cao nhất mấy trăm tòa ma tháp Lâm Minh đã gặp.
Một hơi vượt qua hơn chục tầng, chênh lệch độ cao gần gấp đôi.
Có khi nào lúc trước Lâm Minh nhìn mấy trăm tòa tháp cao giấu đế vương Ác Ma đẳng cấp Chân Thần từ trăm ức năm, ba tòa tháp cao trước mắt là tồn tại vượt qua Chân Thần?
Lịch sử trăm ức năm Hắc Ám Thâm Uyên nếu nói ra ba Ác Ma vượt qua hần cấp thật sự thì Lâm Minh không chút ngoài ý muốn, cảm thấy số lượng thế là ít. Dù sao thái cổ thần tộc ra hai.
– Lâm Minh . . .
Thánh Mỹ nhìn chằm chằm những tế đàn, tháp cao, khẽ truyền âm:
– Đi tới gần tế đàn ta cảm giác bị triệu hoán một lần nữa xuất hiện.
– A?
Lâm Minh lòng máy động, sáu tế đàn này nếu không có gì bất ngờ xảy ra là tế đàn tổ chức Hắc Ám tế điển. Sáu tế đàn đại biểu cho sáu Tế Văn Chi Thư.
Những Thâm Uyên Ác Ma chen chúc nhau vào Mộ Ma Thần, chuyện bọn họ khao khát mong mỏi nhất là vượt qua thử thách Hắc Ám tế điển trở thành Ác Ma đẳng cấp đồ đằng.
Lâm Minh vố ôm ý định này nhưng hôm nay đứng trước sáu tế đàn, nhìn huyết tế nâu sậm trên tếd đàn, cảm nhận lực lượng huyết sát khổng lồ ẩn chứa trong đó làm hắn hơi do dự.
Lâm Minh và Thánh Mỹ cầm ba quyển Tế Văn Chi Thư đến bước này rồi, đại cục đã định. Lâm Minh hay Thánh Mỹ đều tự tin vào mình, nếu bọn họ không thể vượt qua thử thách thì không có Ác Ma nào qua được Hắc Ám tế điển.
Nhưng tất cả đến quá đơn giản, cộng thêm các cảnh tượng đem đến cảm giác không may lúc trước, Lâm Minh và Thánh Mỹ sẽ không tùy tiện bước lên tế đàn.
Trong lòng Thánh Mỹ có linh cảm, ma phương rung động làm Lâm Minh cảnh giác.
Hiện Lâm Minh đang cảm nhận map hương trong thế giới cơ thể, phát hiện ma phương vẫn rung rung. Dọc đường đi không phát hiện lý do ma phương rung động, hưng phấn như vậy.
Lâm Minh mở miệng nói:
– Đi tới đây rồi mà không gặp Ác Ma đẳng cấp Chân Thần đồng hành nào.
Giọng Lâm Minh trầm thấp, các Ác Ma chết hết rồi sao? Chết như thế nào?
Minh Đồng đi đâu?
Ác Ma bí ẩn khó lường này luôn làm Lâm Minh cực kỳ e ngại. Đại Hồng thái tử tâm cao khí ngạo khi thấy Minh Đồng cũng cực kỳ sợ hãi.
Ác Ma như vậy đi vào Mộ Ma Thần đột nhiên biến mất.
Khi đó không gặp Minh Đồng trong hang động ngầm, gã không nắm giữ Tế Văn Chi Thư, gã đã đi đâu?
Lâm Minh không tin Minh Đồng chết rồi.
Lâm Minh vẫn cảm thấy Minh Đồng có mối liên quan gì đó với Hồn Đế.
Thánh Mỹ do dự hỏi:
– Chúng ta làm sao bây giờ?
Các loại dấu hiệu biểu minh cheuyén đi Mộ Ma Thần này dính dáng âm mưu đáng sợ nào đó.
Nhưng bọn họ đi vào, trước khi đại kiếp nạn tận thế đến thì bị đẩy đến vị trí này. Bọn họ không tránh được đành nghênh đón những âm mưu, chiến đấu.
Lâm Minh đăm chiêu, lúc này hắn không quyết định được.
Đang lúc Lâm Minh rối răm thì một thanh âm nho nhã nhẹ nhàng vang lên sau lưng bọn họ:
– Hai vị đã đến đây rồi sao không đi lên?
Im Lâm Minh đập nhanh, vụt ngoái đầu, Ám Long thương ra khỏi vỏ!
Lâm Minh, Thánh Mỹ nhớ rõ thanh âm đột nhiên vang lên này.
Nó đến từ . . . Minh Đồng!
Lâm Minh xoay người lại, Ám Long thương chĩa xuống đất. Cách xa trước mặt Lâm Minh mười trượng, Ác Ma màu tím vóc dáng cao to lơ lửng trên cao, hai tay khoanh trước ngực từ trên cao nhìn xuống Lâm Minh và Thánh Mỹ.
Giọng Minh Đồng êm tai mà từ tính, hoàn toàn không giống Thâm Uyên Ác Ma. Minh Đồng như một vị khiêm khiêm quân tử trong chủng tộc Tam Thập Tam Thiên, khiến người nghe xong thậm chí cảm thấy rất thoải mái.
Minh Đồng nhìn Lâm Minh, Thánh Mỹ, ánh mắt đầy ẩn ý:
– Hồng Huyên không đến, bị các người giải quyết rồi?