Sắc mặt của Tạo Hóa thánh hoàng biến đổi, mới vừa rồi tất cả lực chú ý của hắn tập trung ở trên Hi vọng hào, hắn muốn ma diệt phòng hộ tráo của Hi vọng hào, rồi sau đó đem Hi vọng hào bao gồm Thái cổ Thần tộc cùng Lâm Minh ở trong đó toàn bộ cắn nuốt.
Nhưng mà lúc này hắn lại gặp phải đánh lén.
– Lại là ngươi!
Sắc mặt của Tạo Hóa thánh hoàng dữ tợn, hắn nổi giận, thân thể của Hoang quá lớn, thời điểm lúc trước hắc động vỡ vụn, nó thừa nhận công kích của năng lượng loạn lưu từ chín thành trở lên.
Mà Hỗn Nguyên lại nấp ở phía sau Hoang, ở sau khi Tạo Hóa thánh hoàng dùng Vạn Linh Nguyên Thủy thuẫn ngăn cản được tất cả năng lượng công kích của hắc động, Hỗn Nguyên Thiên Tôn lại đột nhiên xuất thủ vào lúc nào!
Hơn nữa vô cùng tàn nhẫn chính là Hỗn Nguyên Thiên Tôn không có từ phía bên ngoài công kích Hoang, mà là dọc theo vết thương đáng sợ do năng lượng hắc động xé rách, xông vào trong cơ thể của Hoang!
Cách làm âm tàn như vậy khiến cho Tạo Hóa thánh hoàng giận đến sôi lên! – Phốc!
Từ bên ngoài thân thể của Hoang, địa phương bị Hỗn Nguyên Thiên Tôn xông vào, một đạo huyết tiễn giống như là thần hồng bắn thẳng ra.
Một sát na mới vừa rồi Hỗn Nguyên Thiên Tôn cắt ra một cái đại huyết mạch trong cơ thể của Hoang!
Mạch máu ước chừng thô to trăm trượng bị Hỗn Nguyên Thiên Tôn một đao bổ ra! Ở dưới huyết áp đáng sợ, tiên huyết nóng cháy như nham tương phun trào như ngôi sao, bắn thẳng đến ngàn dặm hư không!
– Đi tìm chết!
Tạo Hóa thánh hoàng mắt lộ hung quang, hắn thay đổi chủ ý, hắn muốn trước hết giết chết Hỗn Nguyên Thiên Tôn, nếu không Hỗn Nguyên Thiên Tôn ở trong cơ thể hắn hô phong hoán vũ, hắn sẽ bị trọng thương càng nặng hơn.
– Hưu!
MỘt cái cốt long xúc tu giống như con đỉa chui vào thân thể của Hoang, đuổi theo Hỗn Nguyên Thiên Tôn mà đi.
Tạo Hóa thánh hoàng vô cùng tàn nhẫn, hồn nhiên không để ý sẽ tạo thành thương tổn càng lớn hơn nữa đối với Hoang, thể phải kích sát Hỗn Nguyên Thiên Tôn.
Ở trong quá trình chui vào, cốt long xúc tu này không ngừng biến hình, cốt chất hóa toàn thân nó càng thêm nghiêm trọng, giống như một thanh huyết sắc trường mâu!
Mà vào lúc này Hỗn Nguyên Thiên Tôn tắm máu hướng về phía trước, ở mới vừa rồi, tả thủ cót nhận của Hỗn Nguyên Thiên Tôn bị một quyền của Tạo Hóa thánh hoàng phá hủy, ngay tiếp theo tay trái của hắn cũng gần như gãy đi, hiện tại hắn chỉ còn lại một đạo hữu thủ cốt nhận rồi.
Chính là bằng vào một đạo cốt nhận này, Hỗn Nguyên Thiên Tôn thế như chẻ tre, không ngừng cắt đứt thân thể của Hoang, giống như một căn tiêm trùy đâm vào trong cơ thể của Hoang thật sâu.
– Nếu đã tiến vào rồi liền đừng nghĩ thoát đi! Toàn thân Tạo Hóa thánh hoàng năng lượng mãnh liệt, từng luồng Tạo Hóa chi lực hướng hắn vọt tới, thân thể của Hoang bắt đầu kịch liệt ngọ nguậy, cùng lúc đó Hồng Mông linh châu trầm nổi ở trên đỉnh đầu của Tạo Hóa thánh hoàng, từng đạo phù văn cổ xưa lưu chuyển ra ngoài, khắc sâu vào trong cơ thể của Hoang.
Ở dưới sự chống đỡ của cỗ lực lượng cường đại này, huyết nhục của Hoang thu chặt lại, năng lượng loạn lưu bắn ra tứ phía!
Từng luồng sóng năng lượng giống như hải triều trùng kích lên thân thể của Hỗn Nguyên Thiên Tôn, những huyết dịch này càng ngày càng nóng rực, hơn nữa còn tràn đầy tính ăn mòn đáng sợ!
Tính ăn mòn này cũng không phải là đến từ vật chất có độc tính, mà là đồng đẳng với thiên đạo pháp tắc, cũng chính là kịch độc pháp tắc, cho dù Chân Thần linh bảo đặt ở trong huyết dịch của Hoang cũng sẽ từ từ mất đi linh tính.
Hỗn Nguyên Thiên Tôn đang trong chém giết đột nhiên cảm giác được huyết nhục bao trùm đến thân thể, trở nên giống như là a xít, chỉ cần bị lây dính liền phát ra tiếng vang xèo xèo, bốc hơi ra trận trận khói trắng.
Cốt giáp đen nhánh trên người hắn cư nhiên lấy tốc độ bằng mắt thường có thể thấy được đang tan rã, lập tức có một khoảng cốt giáp thô to như quyền đầu bị lột bỏ.
Cốt giáp vốn là bóng loáng như gương bắt đầu ở dưới xâm thực của cốt huyết có tính ăn mòn này trở nên thủng lỗ chỗ.
Một chút huyết dịch hủ thực vẩn đục phun tung tóe vào trong con ngươi.
Con ngươi thâm thúy như hắc động cư nhiên là phù văn tan rã, tầm mắt ở trước mặt cũng trở nên mông mông lung lung, tựa hồ tùy thời đều sắp bị mù đi…