Nó không biết đã tồn tại bao nhiêu năm, mặt ngoài bức tượng đã tràn đầy bụi bậm, tràn đầy ý cảnh năm thắng, nhưng mà mỗi một nét điêu khắc, đường cong bên ngoài đều cô đọng chân ý cùng ý chí cường liệt vô cùng.
Nó điêu khắc chính là — Tu La Lộ chủ nhân!
Thấy bức tượng này, Lâm Minh liền biết rõ đã đến tổng bộ Thần tộc rồi.
– Xuống đây đi!
Kim giáp võ giả mang theo Lâm Minh xuống linh hạm:
– Lát nữa là phải gặp Đại trưởng lão của Thần tộc chúng ta, còn có Mạc Lăng thiên tử!
– Đại trưởng lão… Mạc Lăng thiên tử?
Lâm Minh đối với trung ương quyền lực của Thần tộc là không biết chút gì, không biết địa vị của hai người được xưng hô như vậy đến cùng như thế nào.
Con đường rộng rãi, mặt đất được lát gạch sáng bóng soi được người, Lâm Minh có thể cảm nhận được trên mỗi một viên gạch đều có khắc trận pháp, có tác dụng thủ hộ. Những trận pháp này không tầm thường, nếu như đem đến trong tông môn nhỏ đều có thể sử dụng nó như trận pháp hộ tông, để thủ hộ sơn môn.
Ở hai bên đường lớn có đứng võ giả Ngân giáp Thần tộc, tu vi của những võ giả Thần tộc này toàn bộ là Thánh Chủ sơ kỳ, so với sứ giả dẫn đường cho Lâm Minh thấp hơn một cấp bậc, hơn nữa Lâm Minh cảm ứng được những Thánh Chủ của Thần tộc này sợ rằng cũng có một chút năng lực vượt cấp chiến đấu, ít nhất có thể vượt một hai cái tiểu cảnh giới.
Ở cuối đường lớn, trong đại điện có một hàng vương tọa, lúc này trên vương tọa đã có mười sáu trưởng giả Thần tộc ngồi.
Mười sáu người này có năm có nữa, trong đó có ba người ngồi ở vị trí trung ương, đương nhiên là có tu vi Thiên Tôn.
Những người khác toàn bộ đều là nửa bước Thiên Tôn hoặc là Giới Vương đại giới.
Mà trừ mười sáu người này ra, ở trong đại điện này còn có một thanh niên Thần tộc, hắn có tu vi Giới Vương phổ thông, khí tức thâm trầm như biển, hiển nhiên là thiên phú tuyệt đỉnh.
Mười sáu trưởng giả ngồi đó cộng thêm thanh niên này nữa là mười bảy người, tản mát ra uy áp cực kỳ khổng lồ, cả đại điện đều bao phủ ở dưới cỗ uy áp này, nếu như là võ giả có tu vi không đủ, một khi bước vào gian phòng này đều sẽ bị trực tiếp ép tới kinh mạch tan vỡ, hộc máu mà chết.
Ngay cả Lâm Minh bước vào nơi này cũng là cước bộ có chút dừng lại, chân mày của hắn nhíu chặt, mặc dù uy áp bậc này thì hắn cũng có thể thừa nhận được, nhưng mà hắn cũng không thích.
Đây không phải là đạo đãi khách, ngược lại giống như là đang khảo nghiệm hắn, thử một chút cân lượng của hắn.
Lâm Minh rõ ràng, Thần tộc là chủng tộc cao ngạo, muốn bọn họ thừa nhận ngươi, nhất định là phải có thực lực để cho bọn họ chấp nhận.
– Tính danh?
Ở một khắc khi Lâm Minh tiến vào đại điện, trưởng giả ngồi ở chỗ trung ương nhất mở miệng.
Thanh âm của lão trung khí mười phần, chấn đến lỗ tai người ta tê dại.
Lâm Minh nhìn thẳng vào trưởng giả này, đối phương cốt cách rộng lớn, nhưng mà lại rất gầy, cho nên xương gò má của lão nổi lên cao cao, hốc mắt hãm sâu, phối hợp với một đầu tóc dài thương bạch kia làm cho người ta có một loại cảm giác sợ hãi.
Trung vị Thiên Tôn?
Lâm Minh đoán được thực lực của lão giả này, trung vị Thiên tôn, hiển nhiên không thể nào là nhân vật lãnh tụ của Thần tộc, bởi vì lúc trước Thánh Mỹ có nói qua, Thần tộc có mấy Thiên Tôn đỉnh cao, Thiên Tôn đỉnh cao phối hợp với Thần minh pháp chỉ mới có thể tạo thành uy hiếp đối với Chân Thần.
Lần này Lâm Minh tới đây là vì gặp lãnh tụ Thần tộc, thương thảo phương pháp có thể đối kháng với Thánh tộc.
Bất quá thân phận của Lâm Minh quá thấp, chỉ là Thánh Chủ trung kỳ, lãnh tụ Thần tộc cũng không phải là người mà hắn nói gặp là có thể gặp, kỳ thật có thể gặp được Đại trưởng lão đã coi như là Thần tộc coi trọng hắn.
– Tại hạ Lâm Minh!
Lâm Minh báo tên thật, không có giấu diếm, trên thực tế Thần tộc không quá có thể biết được cái tên này, Thần vực cùng Thái Cổ vũ trụ là hoàn toàn cách ly.
Quả nhiên Đại trưởng lão không có bất kỳ phản ứng nào, mà là hỏi:
– Ngươi có tín vật huyết mạch của Vương tộc?
– Không sai!
Lâm Minh đưa tay phải ra, sợi dây chuyền kia liền treo ở trên ngón trỏ của Lâm Minh.
Lâm Minh phát hiện, trong nháy mắt hắn lấy sợi dây chuyền này ra, trưởng giả Thần tộc ở tại tràng đều là ánh mắt sáng lên, trong con mắt có một phần hưng phấn cùng kích động.