– Các ngươi cho rằng mình là cái gì? Top mười của nhân tộc phóng tới Thánh tộc cũng chẳng vào được top hai mươi đâu! Hôm nay ta sẽ cho các ngươi biết chênh lệch của chúng ta là như thế nào.
Long Nha tiến lên trước, rút Long Nha kiếm trong tay ra, mũi kiếm trực chỉ Hắc Diêm.
Hắc Diêm cười lạnh một tiếng, đang muốn ra tay thì thiếu nữ sau lưng cản lại.
– Hắc Diêm, đám người này quá kém, tiết kiệm thời gian, cùng lên đi.
Nữ tử vũ y cao gầy này tên là Yêu Vũ, nàng xếp thứ sáu trong hội võ Thánh tộc, tuy nàng bài danh sau Hắc Diêm, nhưng kỳ thật thực lực chênh lệch không bao nhiêu.
– Cùng lên, hỗn chiến?
Trong mắt ngươi xem thì quyết đấu là một đấu một, hỗn chiến quá khó gặp.
Nhưng mà trong Thánh tộc thì đây là chiến pháp thông thường, Thánh tộc là chủng tộc tác chiến đoàn đội rất mạnh, bọn chúng giống như đàn sói vậy.
– Cũng được!
Hắc Diêm cười hắc hắc, chẳng hề để ý nói ra.
Hành Si cùng Long Nha liếc nhau, cũng cam chịu phương thức chiến đấu này, hai người bọn họ mặc dù chưa bao giờ phối hợp qua, nhưng là mà liên hợp lại thực lực rất mạnh, Hành Si Luân Hồi Bàn am hiểu phòng ngự, mà Long Nha thì am hiểu công kích
Công thủ kết hợp sức chiến đấu cũng tăng lên quá nhiều.
Cách chiến trường không xa thanh niên Thánh tộc lăng không lơ lững, thân ảnh của hắn ở trên không trung, cường giả dưới Thần Quân hắn chẳng quan tâm tới.
Thanh niên này chính là Đế Tử Na Kỳ.
Hắn căn bản không muốn xuất hiện ở đây, trong thực chất hắn rất cao ngạo, hắn cảm thấy Nhân tộc phái võ giả hạ đẳng tới chẳng đáng nhìn, giống như thần linh quan sát phàm nhân vậy.
– Yêu Vũ không giữ chút tình cảm cho Nhân tộc, hỗn chiến thì tộc ta quá am hiểu, nhân tộc sao thắng được.
Đế Tử Na Kỳ lầm bầm lầu bầu, khóe miệng tươi cười, hắn vốn chẳng quan tâm quyết đấu, hiện tại càng như vậy.
Mà lúc này trên chiến trường chiến đấu đã bắt đầu!
Sau lưng Hành Si xuất hiện một hư ảnh Kim Phật, mà kim phật này phong bế không gian chung quanh, mà Long Nha biến thành cây kim, hắn tập trung thẳng vào Yêu Vũ cùng Hắc Diêm .
Trong tầm mắt Long Nha thì chung quanh Yêu Vũ xuất hiện hỏa diễm màu đen đang thiêu đốt, sau lưng nàng xuất hiện chim lửa.
– Yêu tộc? Không đúng, là con lai của Thánh tộc cùng Yêu tộc!
Long Nha vào khắc này cảm nhận được yêu khí từ trên người Yêu Vũ.
– Ah? đồng thuật của ngươi rất có ý tứ, ngay cả huyết mạch của ta cũng xem thấu? Không tệ, mẫu thân của ta tới từ Yêu tộc Hắc Ám Kim Ô ở Thánh La thiên, hơn nữa còn hưng thịnh hơn Yêu tộc ở Thần Vực các ngươi nhiều lắm!
Yêu Vũ nói ra.
Mà lúc này huyết nhục của nàng nhúc nhích, chỉ nghe tiếng vang nhỏ vang lên, một đôi cánh chim màu đen mở rộng ra.
Vù vù vù —
Hắc hỏa không ngừng thiêu đốt, đây là ý cảnh pháp tắc hắc ám và hỏa diễm dung nhập vào nhau.
Thánh tộc trời sinh không thế nào lợi dụng pháp tắc, bọn chúng chiến đấu bằng cương nguyên và thân thể cường đại, luận lý giải pháp tắc còn xa mới bằng nhân loại.
Mà Yêu Vũ trước mặt lại có thể lợi dụng song trọng pháp tắc, vậy hiển nhiên là từ chỗ của Yêu tộc.
Yêu tộc trời sinh có lực khống chế pháp tắc, những thiên địa pháp tắc này hóa thành chữ khắc lên đồ vật, khắc lên cốt nhục của chúng.
Yêu Vũ cũng là như thế, nàng vừa ra đời thì trong xương cốt khắc họa pháp tắc hỏa diễm và hắc ám, Thánh tộc Yêu tộc kết hợp càng không kém Yêu tộc và Nhân tộc kết hợp.
Nhưng mà Long Nha lại kinh thường nói ra.
– Hắc Ám Kim Ô là thứ gì? Chưa nghe nói qua! Còn tưởng rằng ngươi là hậu duệ của thần thú, hiện tại xem ra cũng không gì hơn cái này, rất quý hiếm sao? Rất kỳ tích sao?
Long Nha cười lạnh liên tục, nhìn thấy huyết mạch thần cấp của Tiểu Ma Tiên thì huyết mạch của Yêu Vũ chẳng coi là cái gì, tình huống của Tiểu Ma Tiên là quá quý hiếm.
– Muốn chết!
Yêu Vũ nổi giận, trong miệng phát ra tiếng phượng gáy, thanh trường kiếm màu đen xuất hiện trong tay của nàng, nàng bay nhanh tới trước.
Một kiếm nện xuống như núi sập.
Đối mặt Yêu Vũ cùng Hắc Diêm liên thủ công kích, sắc mặt của Hành Si càng ngưng trọng, hắn cầm trường côn trong tay, trường côn xoay tròn trên không trung, một cái tháp màu vàng bay lên, tháp này có sáu hư ảnh xuất hiện, ngụ ý Lục Đạo Luân Hồi.
– Luân Hồi Bàn!
Hành Si hét lớn một tiếng, Luân Hồi Bàn cực lớn phóng tới trước.
Chín năm sau Hành Si đã gần năm mươi tuổi, hắn vừa ra tay đã dùng tuyệt kỹ thành danh, hôm nay thi triển ra càng thêm trầm ổn, như núi cao không thể rung chuyển.