Mà bộ bí pháp này chính là bí pháp hỗ trợ đoạt xá, có thể làm tác dụng khi đoạt xá giảm xuống thấp nhát.
Đây là bí pháp do cổ đại Thiên tôn sáng lập. Tuy không có lực công kích hay phụ trợ tu luyện gì đó, không có liệt và hàng thần võ vô thượng, nhưng trên thực tế phẩm cấp cực cao, thực tế với thần hồn mất thân thể càng quý giá.
Lâm Minh đương nhiên không cần, nhưng mà hai linh hồn thể Lâm Minh quen biết là Ma Quang cùng Mộ Thiên Tuyết thì cần.
Hai người bọn họ có ân với Lâm Minh, Lâm Minh đã từng đáp ứng giúp bọn họ tìm kiếm than thể phù hợp, Di Hồn Thuật này xem như đưa than sưỡi ấm trong ngày tuyết rơi.
– Mộ cô nương.
– Ân, ta biết rõ, bộ công pháp này ta và ngươi cùng nhớ kỹ, lần này vừa vặn phải về Thiên Diễn đại lục, ngươi đáp ứng than thể cho Ma Quang cũng giải quyết rồi.
Thân thể Mộ Thiên Tuyết không dễ giải quyết, nhưng mà Ma Quang dễ hơn nhiều.
Ma Quang năm đó tu vị không cao, Lâm Minh đánh giá đối ứng với nhân loai cũng chính là Thần Biến, tu vị Thần Quân tại Thần Vực thì không khó tìm thân thể cho Ma Quang.
Di Hồn Thuật tuy phẩm cấp rất cao nhưng không phức tạp, Lâm Minh dừng ở chỗ này hơn mười ngày đã học được bí pháp này.
Cứ như vậy Lâm Minh ở trong Tàng Thư các không ngừng đọc, tìm hiểu, hắn đi cũng càng ngày càng sâu.
Một tháng sau, Lâm Minh tiến vào sâu trong Tàng Thư các, tại đây Thần Mộng kết giới mạnh hơn bên ngoài nhiều, nhưng mà dùng lý giải của Lâm Minh với Thần Mộng pháp tắc cũng không khó khăn.
Một màn này rơi vào trong mắt Uyển Huyễn sư thái càng khiến nàng giật mình. Nàng nghĩ mãi không thông, Lâm Minh làm thế nào học Thần Mộng pháp tắc tới trình độ này. – Gặp quỷ rồi, tiểu tử này có thể đi vào trung bộ của Tàng Thư các? Tiến vào ngoại bộ Tàng Thư các thì Uyển Huyễn sư thái miễn cưỡng dùng Lâm Minh có thiên phú kinh người, ngộ tính kinh người mà nói phục chính mình, thế nhưng mà nàng không nghĩ tới Lâm Minh tiến vào ngoại bộ Tàng Thư các xong lại nhẹ nhàng đi vào trung bộ của Tàng Thư các, ngộ tính cao không hợp thói thường, tự học Thần Mộng pháp tắc có thể tới mức độ này? Chẳng lẽ đây mới là ngộ tính của thiên tài?
Một tháng, hai tháng, ba tháng, tháng tư…
Ngoại bộ Tàng Thư các đi tới trung bộ, trong khu vực này Lâm Minh càng vào càng sâu. Trong trung bộ Tàng Thư các đọc ngọc giản tăng thêm tri thức và tích lũy phong phú, đồng thời không có đối kháng Thần Mộng kết giới trong Tàng Thư các, đây với Lâm Minh mà nói là rèn luyện.
– Hô —
Lâm Minh một bước tới kết giới thứ ba của Tàng Thư các, trong khu vực này của Tàng Thư các Lâm Minh cảm thấy áp lực không nhỏ, nhưng mà qua điều chỉnh thời gian ngắn hắn như trước có thể ứng phó tự nhiên.
Vì ngăn ngừa quá mức chói mắt, Lâm Minh cố ý giả ra bộ dáng chống đỡ hết nổi, trên trán đổ mồ hôi và thở dốc.
Thế nhưng mà mặc dù Lâm Minh cố ý lộ ra không chịu nổi, nhưng mà Uyển Huyễn sư thái âm thầm quan sát Lâm Minh không như vậy.
Ngay từ đầu Uyển Huyễn sư thái là kinh ngạc, càng về sau trực tiếp chết lặng. Nàng chỉ có thể miễn cưỡng quy kết tất cả vào thiên phú của Lâm Minh.
Dù là Uyển Huyễn sư thái không thích Lâm Minh, không thừa nhận cũng không được thiên phú của Lâm Minh cả Thần Vực cũng chỉ có Tiểu Ma Tiên có thể sánh với Lâm Minh.
Ở dạng này Lâm Minh trong Tàng Thư các một trăm năm mươi ngày, lại lần nữa đọc tìm hiểu ngọc giản Thần Mộng một trăm ngày, tổng cộng ở trong Thnaf Mộng Thiên Cung một năm, hắn lúc này mới rời khỏi Thần Mộng Thiên Cung, chuẩn bị hạ giới.
Đến Thần Hải Kỳ phương diện tu vị đột phá cũng không nóng nảy, bốn mươi tuổi bước vào Thần Hải cũng không muộn, trọng yếu nhất là căn cơ kiên cố và lĩnh ngộ pháp tắc.
Có những thứ này, ngày sau tu luyện thành đại đạo của mình là bằng phẳng trong suốt.
– Uyển Huyễn sư thái, vãn bối cáo từ, đa tạ Uyển Huyễn sư thái chiếu cố một năm qua.
Băng Mộng cùng Thần Mộng đang bế quan, Lâm Minh chỉ có thể cáo từ Uyển Huyễn sư thái.
Uyển Huyễn sư thái mí mắt run vài cái, sắc mặt thật không tốt. Đối mặt yêu nghiệt như Lâm Minh nàng đã không biết nên nói cái gì, trước kia nàng cho rằng Lâm Minh tới Thần Mộng Thiên Cung có ý đồ bất chính, hiện tại mới biết được Lâm Minh đang học tập Thần Mộng pháp tắc, thiên phú của hắn vượt qua phạm vi lý giải của nàng, không cách nào hình dung.
Kỳ thật Uyển Huyễn sư thái cũng nghĩ qua Lâm Minh có thể có bí mật khắc, nhưng mà sức tưởng tượng của nàng phong phú cũng sẽ không nghĩ tới ma phương, về ma phương bản thân chính là mê đề, nàng chỉ suy đoán, Lâm Minh có bảo vật gia tăng ngộ tính, nếu không quá khó có thể tin.
Khẽ cắn môi Uyển Huyễn sư thái tháo cái nhẫn ra, lạnh lùng nói ra:
– Đây là Thần Mộng lưu cho ngươi.
Trong lòng Lâm Minh khẽ động, trực tiếp nhận lấy, Thần Mộng Thiên Tôn tận lực giao cho hắn, hắn cũng không có khách khí làm gì, nhìn cũng không nhìn thu lại, Lâm Minh hành lễ nói:
– Cảm ơn tiền bối, cũng thay vãn bối cám ơn Thần Mộng Thiên Tôn, vãn bối cáo từ.
Nói xong Lâm Minh hóa thành một đạo cầu bay ra ngoài.
Lưu lại Uyển Huyễn sư thái còn có chút ngây người, qua thật lâu nàng mới giận tái mặt, thì thào tự nói nói ra:
– Người trẻ tuổi hiện tại càng ngày càng đáng sợ, Lâm Minh này quả là yêu ma trên đời, ngộ tính này ta… Không cách nào tưởng tượng…