Ở cách đó không xa, Hắc Khôi tôn chủ đã lui về phía sau, hắn đang khẩn cấp muốn xem trò hay, hắn cho rằng, Lâm Minh là ăn tim gấu gan báo, lại dám khiêu chiến quyền uy của Cực Tinh tháp chủ, hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Cực Tinh tháp chủ từng bước tiến lên trước, khí tràng càng ngày càng mạnh, võ giả chung quanh rối rít rút lui đi ra ngoài.
– Nói xấu tháp chủ, chửi bới thanh danh Huyết Sát Nguyên ta, Lâm Minh, ngươi đã phạm vào tử tội!
– Nga? Tử tội, ha ha!
Lâm Minh cười lớn rút Tử Huyễn thương ra.
– Ở Huyết Sát Nguyên, thực lực vi tôn, tội gì, còn không phải là các ngươi định đoạt!
– Tốt! Rất tốt, xem ra nhiều năm ta không ra tay, đã không có người nào nhớ được thực lực của ta, cũng quên mất chênh lệch ở giữa tháp chủ cùng tôn chủ! Hiện tại ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng, quỳ xuống nhận sai, rồi sau đó tự đoạn một cánh tay, ta tha cho ngươi khỏi chết, nếu không, ta đem ngươi bầm thây vạn đoạn!
Khi Cực Tinh tháp chủ nói chuyện, khí thế đột nhiên bột phát ra như núi lửa!
Võ giả xung quanh bị cỗ lực lượng này càn quét, thực lực yếu chút liền lùi lại mấy bước, sắc mặt tái nhợt một trận.
Phải biết rằng những võ giả này hoặc là tôn chủ, hoặc chính là nhân vật đứng đầu trong Thiên Ma thất tinh, hôm nay chẳng qua là khí thế của Cực Tinh tháp chủ đã bị đẩy lui, thực lực của hắn có thể nghĩ!
Mà Lâm Minh, đứng mũi chịu sào, trực tiếp thừa nhận tất cả khí thế, song, sắc mặt hắn vẫn bình tĩnh như cũ với khí thế của Cực Tinh tháp chủ quả thực như gió mát lướt qua mặt!
– Tiểu tử này!
Trong ánh mắt Cực Tinh tháp chủ hiện lên một tia lệ mang, hắn vốn là muốn bột phát toàn bộ khí thế, ép Lâm Minh quỳ xuống, không nghĩ tới, đối phương thật không ngờ dễ dàng tiếp nhận được!
– Ngươi là muốn dùng khí thế áp bách ta quỳ xuống, tạo thành giả tượng ta nhận sai, sau đó giết chết ta? Đáng tiếc khí thế của ngươi quá yếu!
Lâm Minh cười lạnh một tiếng, đột nhiên tiến lên trước một bước, Tu La lực trường của Thiên Ma võ ý bột phát!
Ầm!
Sau khi đột phá Toàn Đan, Lâm Minh lần đầu khai hỏa toàn bộ Tu La lực trường, năng lượng khủng bố dường như muốn phá nát hư không, thổ địa dưới chân Lâm Minh đột nhiên nứt ra, vết nứt khuếch tán như mạng nhện!
Khí thế của Cực Tinh tháp chủ hẳn là trực tiếp bị lực trường đánh nát bấy. Nếu như nói khí thế của Cực Tinh tháp chủ giống như hồng thủy sóng thần, vậy Thiên Ma lực trường của Lâm Minh giống như sắt thép nước lũ, lấy xu thế kinh thiên động địa tách khí thế của Cực Tinh tháp chủ ra, hơn nữa trực tiếp đè ép nó trở về!
Thân thể Cực Tinh tháp chủ chấn động, thổ địa dưới chân ầm ầm nát bấy!
Mà thân thể của hắn rõ ràng thoáng lung lay một cái, suýt nữa lui về phía sau một bước.
– Cái gì?
Thấy một màn như vậy, võ giả tại chỗ cũng sợ ngây người, đúng là Lâm Minh ngược lại làm cho Cực Tinh tháp chủ suýt nữa lui về phía sau?
Lâm Minh làm sao có thể có khí thế mạnh như vậy?
Tuy nói khí thế không hoàn toàn đại biểu cho thực lực, nhưng có thể giải thích rõ vấn đề ở trình độ rất lớn.
Theo Thiên Ma võ ý càng ngày càng mạnh, võ giả xung quanh cũng cảm nhận được một cỗ áp lực cực lớn, từ thân thể, nội tạng, xương cốt đến linh hồn, từ đầu đến chân, áp lực từ trong ra ngoài!
Bởi vì áp lực này, bọn họ cảm thấy hô hấp có chút thông suốt, tim đập trầm trọng.
Đây là chuyện gì xảy ra? Trong lòng của võ giả ở đây kinh nghi bất định, không thể không thối lui ra xa hơn.
Ở ngoài hai mươi trượng, Chuyên Du vốn là không muốn lui, song đối mặt với khí thế kinh khủng của Lâm Minh, hắn cảm giác máu chảy cả người mình cũng không thông suốt, máu chảy không thông suốt cũng không bị gì, mấu chốt là chỉ xem khí thế là có thể tiên đoán được một lát hai người giao thủ kinh thiên động địa, hắn sợ là vô lực ngăn cản!
Cho nên Chuyên Du không thể không lui mấy bước nữa. Lúc này, sắc mặt của hắn trở nên cực kỳ khó coi. Hắn làm sao cũng không cách nào tưởngượng, người tản mát ra khí thế kinh khủng này là Lâm Minh!
– Uy, Chuyên Du, cảm giác như thế nào a? Ta nhớ được trước ngươi nói cấp cho Lâm Minh một năm thời gian, sau đó để hắn khiêu chiến ngươi, có phải hay không a.
Đột nhiên một thanh âm của nữ nhân mang theo ý tứ châm biếm vang lên bên tai Chuyên Du. Hắn quay đầu nhìn lại, nói chuyện chính là Lam Thấm.
Nàng đã sớm thối lui khỏi hơn ba mươi trượng, đang cười dài nhìn Chuyên Du, trong ánh mắt tràn đầy ý tứ xem kịch vui. Gương mặt Chuyên Du nhất thời trướng thành màu gan heo. Hắn rốt cuộc biết vừa bắt đầu Lâm Minh tại sao làm như không thấy hắn khiêu chiến, đó là bởi vì thực lực hai người sai biệt quá lớn, hắn căn bản mặc kệ chính mình!
Ý thức được điểm này, Chuyên Du chỉ cảm thấy trong lòng hoảng sợ, nhất là sau khi thấy nụ cười giễu cợt của Lam Thấm, lại càng như vậy.
Hắn rất muốn quẳng xuống mấy câu ví dụ như ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây… Nhưng mà căn bản lại không có dũng khí mở miệng ra.
Không nghi ngờ chút nào, theo thời gian trôi qua, chênh lệch giữa hắn cùng Lâm Minh chỉ biết càng lúc càng lớn, khế ước thú gì đó cũng chỉ như muối bỏ biển!
Lam Thấm thấy Chuyên Du một bộ mặt như ăn mướp đắng, á khẩu không trả lời được, trong lòng đã thoải mái khỏi phải nói, tiểu tử, cho ngươi lớn lối trước mặt cô nãi nãi khi chiếm được một con khế ước thú, đáng đời!
– Tốt! Hảo tiểu tử! Ngươi giấu thật sâu!
Trong mắt Cực Tinh tháp chủ chợt lóe hàn mang, hắn trăm triệu lần không nghĩ tới, Lâm Minh thế nhưng có thể áp đảo hắn ở phương diện khí thế!
Hắn nhìn ra được, khí thế Lâm Minh tản mát ra thực ra là một loại lực trường, mà hắn không có loại lực trường này, cảnh này khiến cho hắn ăn thiệt khi so đấu khí thế.
– Đây rốt cuộc là lực trường gì, mặc dù lấy tu vi của ta, sau khi bị lực trường bao phủ, thực lực cũng suy yếu không ít, lực trường này của Lâm Minh đến tột cùng là từ nơi nào?
Sát ý trong lòng Cực Tinh tháp chủ càng ngày càng đậm, không thể so đấu khí thế nữa, phải lập tức động thủ.
– Tiểu tử này, tuyệt đối giữ lại không được, nếu không tương lai hắn tất sẽ thành uy hiếp lớn nhất của Huyết Sát Nguyên! Bát Vẫn Chiến Đế có một là đủ rồi, nhiều hơn một người nữa, hậu quả thiết tưởng không chịu nổi!
Trong đầu Cực Tinh tháp chủ hiện lên ý nghĩ này, cả người bột phát ma nguyên, hắn quát lên một tiếng lớn, thân thể như mãnh hổ chụp một cái đi ra ngoài, một quyền đánh tới trước mặt Lâm Minh!
Dùng nắm đấm sao?
Ánh mắt Lâm Minh co rụt lại, hắn biết, vũ khí của Cực Tinh tháp chủ là cự kiếm.
Bất động tại chỗ, Lâm Minh mặt ngó Cực Tinh tháp chủ, mở Tà Thần lực ra, vận dụng chín thành lực lượng của Bát Môn Độn Giáp, cũng là ném ra một quyền!
Phấn Thân Toái Cốt quyền!
Quyền đối với quyền? Thật là ngu ngốc!
Trên mặt Cực Tinh tháp chủ hiện lên một tia cười ác độc, hắn quen dùng vũ khí mặc dù là cự kiếm, nhưng am hiểu quyền thuật, tiểu tử này chính là muốn chết, nhìn ta đánh nát xương tay của ngươi!
Nghĩ tới đây, lực lượng trong tay Cực Tinh tháp chủ càng gia tăng thêm mấy phần!
Ầm!
Trong một nháy mắt khi hai người giao thủ, khí lãng kinh khủng bột phát ra, cả vùng đất nứt ra, không gian rung động, võ giả tại chỗ chỉ cảm thấy hai lỗ tai mất đi thính giác trong nháy mắt.
Bồng bồng bồng!
Tiếng bước chân nặng nề vang lên, sau một lần giao thủ, Cực Tinh tháp chủ liên tiếp lui về phía sau, mỗi một bước tiếp tục đạp xuống, cũng đạp cho đá dưới chân vỡ nát, hắn một mực thối lui ra mười bước mới dừng thân thể lại được, vẻ mặt trở nên kinh hãi!
Quả đấm của hắn làm sao có thể cứng như thế?