Có thể có khí tức hỏa diễm cường đại như vậy, không chỉ pháp quyết tu luyện, nhiều hơn là lực lượng Hỏa thuộc tính của thân thể nàng.
Trong lòng cảm khái, hai đạo khí tức của Nhiếp Vân chậm rãi du tẩu trong cơ thể đối phương, một lát sau ở trong cơ thể nàng quay một vòng, ngay sau đó ngẩng đầu nhìn về phía nữ hài:
– Sao ta không có phát hiện Độc Hỏa?
Hai đạo khí tức du tẩu ở trong cơ thể đối phương một lần, cũng không phát hiện bất cứ vấn đề gì, chẳng lẽ nữ hài này nói láo?
Không thể nào a… Sẽ không có người cầm tánh mạng của mình và sư phụ đùa giỡn.
– Cái này…
Nghe được câu hỏi, sắc mặt của Bích Nhi đỏ giống như ánh nắng chiều, há miệng, nhưng cuối cùng không nói ra được.
– Nếu như không tiện nói, vậy coi như xong…
Thấy đối phương không nói, mình cũng không tìm được Độc Hỏa, Nhiếp Vân lắc đầu.
– Chớ vội…
Biết thiếu niên nói được làm được, Bích Nhi do dự chốc lát, giống như đang làm sự tình giãy giụa nào đó, qua một hồi lâu mới cắn răng nói:
– Độc Hỏa so với hỏa diễm chúng ta tu luyện càng đáng sợ hơn, chỉ có thể dùng chí âm khí mới có thể áp chế nó không cắn trả, cho nên… Độc Hỏa bị ta áp chế ở huyệt hội âm…
Nghe xong nàng giải thích, Nhiếp Vân sửng sốt một chút, không nhịn được có chút lúng túng.
Khó trách Bích Nhi xấu hổ, cho dù hắn nghe được, cũng cảm thấy không tốt lắm.
Huyệt hội âm là yếu huyệt của cơ thể con người, ở dưới cả đan điền, mới vừa rồi mặc dù khí tức của Nhiếp Vân trải qua thân thể đối phương, nhưng không có du tẩu tới chỗ này, dù sao chỗ này đã liên lụy đến bí mật của đối phương, mặc dù chỉ là chân khí, không phải mắt thường xem, tinh thần thăm dò, nhưng chân khí trải qua, tất nhiên sẽ tạo thành hình ảnh ở não hải, còn rõ ràng hơn cả nhìn bằng mắt.
– Cái này… Có chút không quá thích hợp, như vậy được rồi a!
Biết vị trí Độc Hỏa của đối phương, Nhiếp Vân có chút ngượng ngùng, trực tiếp lắc đầu.
Hắn không phải rình coi cuồng ma, cũng không tiện mở miệng, nếu song phương lúng túng, còn không bằng không trị, đối phương mời cao minh khác đi!
– Được rồi?
Nghe nói như vậy, Bích Nhi lần nữa tức giận.
Sao nghe khẩu khí của đối phương giống như sợ mình dính hắn vậy?
Chẳng lẽ mình kém như vậy?
Đổi thành nam nhân khác, nằm mơ sợ rằng cũng nghĩ loại diễm ngộ này, mình một nữ hài cũng có thể buông xuống mặt mũi, không quá để ý, hắn ngược lại đắn đo!
Trong lúc nhất thời Bích Nhi hận không thể xông về phía trước, tươi sống bóp chết người trước mắt này.
Thấy đối phương âm trầm ướt át, ánh mắt muốn giết người, Nhiếp Vân nghi ngờ, dường như mình nói không sai cái gì a…
– Nếu không như vậy…
Suy nghĩ một chút, Nhiếp Vân nghĩ đến một phương pháp trung hòa:
– Ngươi nghĩ biện pháp điều Độc Hỏa trong cơ thể từ huyệt hội âm ra, chỉ cần rời khỏi huyệt đạo đó, ta lại nghĩ biện pháp giúp ngươi trị liệu!
Chỉ cần Độc Hỏa không có ở huyệt hội âm, thì không cần lúng túng như vậy.
Mặc dù dáng dấp của Bích Nhi không tệ, nhưng hắn xác thực không có ý niệm chọc vào, có thể tránh liền tránh a!
– Điều ra…
Ánh mắt của Bích Nhi không có chuyển biến tốt chút nào, vẫn rất khó coi:
– Nếu ta có thể nhích động nó… Đã sớm tự mình giải quyết…
– Ách…
Nhiếp Vân có chút lúng túng.
Đây cũng là sự thật, đối phương thật có năng lực thuyên chuyển vị trí Độc Hỏa, chỉ sợ cũng có biện pháp tống nó ra bên ngoài cơ thể.
Sở dĩ Độc Hỏa này để cho nàng bất đắc dĩ, chỉ sợ cũng bởi vì không cách nào thanh trừ, không cách nào di động, hoàn toàn không nghe mình khống chế.
– Ngươi…
Nhìn thiếu niên vẻ mặt ưu sầu, Bích Nhi sắp tức chết, thiếu chút nữa cuồng bạo lên.