Tu La Vương cười lạnh, ngón tay lăng không bắn ra.
Bành!
Bành!
Bành!
Ba đại phân thân như gặp phải trọng kích, Nhiếp Vân phun máu tươi, hắn không thể duy trì phân thân, ba bóng người dung hợp làm một lần nữa.
Răng rắc!
Mộc sinh chi khí chữa trị thương thế, hắn đang muốn tiếp tục đối chiến, lúc này trong lòng bàn tay có tiếng răng rắc vang lên, sắc mặt hắn biến thành khó coi.
Chỉ thấy Thự Quang Kiếm siêu việt tạo hóa tiên khí đã phủ đầy vết rạn, nương theo âm thanh giòn tan đã hóa thành mảnh vỡ rơi xuống đất và bêến thành tro bụi.
Thích Già Phật tổ tốn hao vô số tâm huyết luyện chế Thự Quang Kiếm lại bị hủy trong một chỉ.
Rốt cuộc Tu La Vương đạt tới cảnh giới gì? Thực lực của hắn mạnh cỡ nào?
– TrênTiên Quân là Xích Thiên Cảnh, nó đã bị Thiên Đạo bài xích, là vì Thiên Đạo hiểu thực lực của loại người này không phải nó có thể khống chế, ngược lại đã có năng lực thương hịa nó.
– Nhưng còn có một loại người đột phá cảnh giới trên Xích Thiên Cảnh, thực lực của họ mạnh hơn nữa, có được năng lực gạt bỏ chư thiên, thôn phệ hỗn độn, cường giả loại này tên là Tru Thiên!
– Có thể tru sát Thiên Đạo!
– Mà ta… Còn kém một bước cuối cùng!
– Bây giờ ta đã là nửa bước Tru Thiên Cảnh!
Trong mắt Tu La Vương bắn ra hào quang lập loè, dường như giải thích nhưng giống như lẩm bẩm, cảm giác hưng phấn khó nói thành lời.
– Nửa bước Tru Thiên Cảnh?
Toàn thân Nhiếp Vân mát lạnh.
Tu La Vương chỉ Xích Thiên Cảnh đã không thể giết, nửa bước Tru Thiên Cảnh làm sao có thể giết chết?
Cấp độ tính mạng phát sinh biến hóa, căn bản không có khả năng chiến thắng!
– Chỉ cần thôn phệ tất cả các ngươi, ta nhất định có thể bước ra một bước cuối cùng, thành tựu vô thượng chi đạo!
– Các ngươi sắp chứng kiến một cường giả Tru Thiên Cảnh ra đời. Ha ha!
Hắn cất tiếng cười to, Tu La Vương nhìn sang đám người Nhiếp Vân, trong mắt mang theo vui vẻ nghiền ngẫm, tiện tay điểm một cái có thể phá diệt hỗn độn, một đạo khí lãng cường đại bắn vào đám người Nhiếp Vân, cũng bao phủ bọn họ vào trong.
– Không!
Cảm thụ lực lượng tuyệt vọng trong một chỉ đánh tới, Nhiếp Vân la lớn.
– Nhiếp Vân, đây là luân hồi chi khí của Thích Già Phật tổ và thiên cơ chi khí của ta, nắm chặt thời gian diễn sinh thiên phú!
Khí lãng trước mắt càng lúc càng lớn, xem uy thế căn bản không thể ngăn cản nổi, thời điểm Nhiếp Vân sắp sinh ra cảm giác tuyệt vọng, một bàn tay xiết chặt, hai đạo khí tức đặc thù đồng thời bay tới, một bóng người đã lập tức lao tới tấn công Tu La.
– Tu La Vương, ta đấu với ngươi!
Oanh!
Ngay sau tiếng la, bóng người còn chưa tới trước mặt đã sinh ra tiếng nổ mạnh, lúc này một lỗ đen hình thành và ngăn cản công kích của Tu La Vương, tuy chỉ trong nháy mắt nhưng đã giúp đám người Nhiếp Vân có hi vọng sống sót.
Hô!
Đám người Nhiếp Vân lập tức tránh thoát công kích.
– Gia gia…
Ổn định thân hình, Đạm Thai Lăng Nguyệt kêu to.
Vừa rồi tự bạo không phải người khác, chính là Tu Du Tẩu!
Tu Du Tẩu biết rõ tình cảnh nguy cấp, tự bạo ngăn cản Tu La Vương công kích cứu bọn họ một mạng.
– Gia gia!
Đồng tử Nhiếp Vân co rút và tim đau như cắt.
Tuy hắn tiếp xúc Tu Du Tẩu thời gian không dài nhưng tất cả thành tựu của mình được đối phương bồi dưỡng, hơn nữa vô cùng hòa ái, là trí giả khiêm tốn nhưng lại tử vong, linh hồn đã cháy không còn bất kỳ dấu vết nào khác, đầu óc của hắn như sắp nổ tung.
Xoẹt zoẹt~!
Xoẹt zoẹt~!
Nắm đấm xiết chặt, máu trong người sôi trào, đan điền trong người bắt đầu hình thành thiên phú.