– Đây là thực lực gì?
Nhìn thấy tiểu Long lúc trước có thực lực không kém mình bao nhiêu, hiện tại trong nháy mắt đã vây khốn đại xà đuổi hắn chạy trối chết, lúc này Nhiếp Vân không nói thành lời.
Hắn biết rõ thực lực của đại xà trong hàng ngũ Tiên Quân tuyệt đối là tồn tại hàng đầu, cho dù kém U Minh Hoàng Vương nhưng khẳng định không kém nhiều, thực lực như thế trong mắt tiểu Long như con sâu cái kiến, rốt cuộc thực lực của tiểu Long mạnh tới mức nào?
Chẳng lẽ đã khôi phục thực lực thời kỳ thượng cổ, trở thành đệ nhất cao thủ thiên địa lục đạo hay sao?
– Tiểu tử, dám đánh chủ ý lên lão đại của ta, ngươi thật sự không muốn sống mà.
Trong lúc Nhiếp Vân kinh ngạc, đại xà đã bị tiểu Long bắt lấy, móng vuốt cực lớn xé một cái, thân thể to lớn của đại xà bĩ é thành hai nửa, lúc này túi mật giống như trái tim bay ra ngoài.
Yêu thú loài rắn trọng yếu nhất không phải tinh hạch mà là túi mật, nghe nói trong đó ẩn chứa tinh hoa đậm đặc của cơ thể, là thứ cực kỳ trân quý.
– Lão đại, đây là đồ tốt, ngươi ăn đi.
Móng vuốt bắt lấy túi mật rắn và đưa tới trước mặt Nhiếp Vân.
– Ăn?
Gương mặt Nhiếp Vân biến thành mướp đắng.
Túi mật rắn này còn cao hơn cả hắn, bảo hắn ăn, hắn ăn thế nào?
Đương nhiên, Nhiếp Vân cũng không phải là không có biện pháp, thân thể khẽ động, bất tử chi thân nổ tung, hóa thành một đám sương mù đem túi mật rắn vây quanh ở bên trong.
Hô!
Thân thể khôi phục, túi mật rắn đã bị hắn thu vào trong cơ thể.
Cô cô cô cô!
Nhiếp Vân cảm thấy toàn thân nóng lên, nhiệt lưu hùng hậu không ngừng lan khắp thân thể của hắn.
– Nhanh tu luyện đi, nhìn xem có thể tiến thêm một bước hay không!
Dường như sớm biết nội tâm Nhiếp Vân sinh ra biến hóa, tiểu Long cười một tiếng, khôi phục bộ dáng thiếu niên và cười hì hì.
– Tốt!
Nhiếp Vân biết có tiểu Long chiếu cố cho nên an toàn không cần lo lắng, lúc này không cần nghĩ nhiều, hắn khoanh chân ngồi xuống, tinh thần tập trung và dẫn dắt lực lượng vận hành trong người.
Ầm ầm!
Lực lượng không ngừng lưu chuyển khắp toàn thân, Nhiếp Vân lập tức hiểu được.
Đầu đại xà này là thần thú sinh ra trong hỗn độn, thân thể cường đại đến cực điểm, nhất là phòng ngự, trình độ chắc chắn tuyệt đối có thể so với tạo hóa tiên khí.
Túi mật của nó cung cấp năng lượng không thể giúp Nhiếp Vân gia tăng tu vi nhưng làm phòng ngự thân thể của hắn mạnh hơn trước, thậm chí lột xác thành đồ vật tương đương tạo hóa tiên khí.
– Ân? Lực lượng này hùng hậu như thế, ta gì không lợi dụng thiên phú luyện bảo sư luyện chế nó thành pháp bảo?
Đột nhiên trong đầu hắn có suy nghĩ như thế.
Nhiếp Vân hiện tại có thiên phú luyện bảo sư bài danh ba mươi, trước khi cho rằng thời gian và vấn đề tài liệu nên không luyện ra bảo bối gì, hiện tại lực lượng thân thể không ngừng hùng hậu, tại sao không rèn luyện thân thể của hắn thành pháp bảo cơ chứ?
Loại luyện chế này khác với Linh Tê Luyện Thể Quyết, Kim Cương Lưu Ly Thể, hoàn toàn là hai khái niệm, một khi thành công, cho dù không có Bắc Đẩu kiếm, chỉ bằng vào thân thể cũng có thể phát huy ra uy lực tương đương tạo hóa tiên khí.
Nghĩ đến liền làm, Nhiếp Vân không ngừng vận chuyển thiên phú luyện bảo sư, vận dụng nhiệt lưu của túi mật rắn sinh ra rèn luyện thân thể giống như rèn luyện pháp bảo.
Lúc mới bắt đầu thân thể còn có chút không thích ứng và toàn thân đau đớn.
Tinh thần Nhiếp Vân ổn định như sắt, hắn không quan tâm, lúc này vận chuyển lực lượng khắp toàn thân.
Ầm ầm!
Không biết trôi qua thời gian bao lâu, dường như chỉ mới một giây nhưng lại có cảm giác như cả đời, Nhiếp Vân chậm rãi mở mắt ra.
Quả nhiên suy nghĩ của hắn là đúng, mượn lực lượng túi mật rắn đã thành công luyện thân thể thành pháp bảo.
Hắn hơi lật cổ tay, Bắc Đẩu kiếm xuất hiện trong lòng bàn tay, cánh tay hắn vung vẩy thành trảo, một kiếm phá không đánh tới đâm vào ngực của mình.