Trường kiếm của nữ hài câấn động, quát.
– Khuynh Thành sư phụ? Chẳng lẽ Lạc Khuynh Thành là sư phụ ngươi?
Thấy bộ dạng cô bé như vậy, Nhiếp Vân sinh ra tâm tư trêu đùa, hắn cũng không nóng nảy cho thấy thân phận, lúc này trêu chọc nàng.
– Sư phụ Lạc Khuynh Thành của ta là Phù Thiên đệ nhất cao thủ, hai người các ngươi hiện tại rời đi ta có thể không bẩm báo sư phụ, nếu không, sư phụ ta xuất hiện thì các ngươi hẳn phải chết không nghi ngờ!
Nữ hài quát.
– Phù Thiên đệ nhất cao thủ?
Nhiếp Vân cười to.
Hai năm trước khi đi, thực lực Lạc Khuynh Thành cho dù đỉnh phong, hơn nữa thể chất đặc thù, lại có đầy đủ Tiên Thiên linh khí, trở thành đệ nhất cao thủ đại lục Phù Thiên cũng không khó.
– Cười cái gì cười? Sư phụ ta là thê tử đệ nhất tổ sư Nhiếp Vân Hóa Vân Tông, có lẽ ngươi nghe nói qua về Nhiếp Vân tổ sư a, tung hoành thiên địa vô địch thủ, là nhân vật siêu tuyệt, ngay cả Thiên Yêu Thánh Hoàng cũng có thể bắt làm nô lệ, hắn còn lưu thủ đoạn trong Hóa Vân Tông, cho dù thần linh hàng lâm cũng không chiếm được chỗ tốt, còn không mau đi, chẳng lẽ thật muốn chết?
Nói tới Nhiếp Vân tổ sư, vẻ mặt nữ hài kiêu ngạo và tự hà.
Nhiếp Vân nhất thống đại lục Phù Thiên, xâm nhập quốc gia yêu nhân và bắt giữ Thiên Yêu Thánh Hoàng đã trở thành truyền thuyết trên đại lục Phù Thiên, mỗi một nhân loại đều dùng chuyện này làm kiêu ngạo.
– Thê tử Nhiếp Vân? Lạc Khuynh Thành lúc nào thành thê tử Nhiếp Vân?
Nhiếp Vân nhìn Đạm Thai Lăng Nguyệt bên cạnh, hắn đổ mồ hôi lạnh.
– Hì hì!
Đạm Thai Lăng Nguyệt bên cạnh cũng không tức giận, nàng cười nhạt, trong mắt mang theo trêu đùa.
– Sư phụ kết hôn lúc nào ta không biết nhưng sư phụ và Nhiếp Vân tổ sư rất ân ái, cho dù thực lực của ngươi rất mạnh không sợ sư phụ, nhưng các ngươi không phải đối thủ của Nhiếp Vân tổ sư.
Nữ hài thấy hai người bất vi sở động, do dự một chút và quát lên.
Xem ra nàng cũng biết thực lực hai người rất mạnh, có lẽ không kém gì sư phụ nàng, trong tình thế cấp bách liền mang Nhiếp Vân tổ sư ra.
– Tổ sư Nhiếp Vân của các ngươi sớm chết rồi.
Nhiếp Vân cười nói.
– Chết? Làm càn, tổ sư lão nhân gia,thực lực thông thiên, làm sao có thể chết chứ?
Nữ hài tức giận đỏ mặt.
– Không chết? Không chết sao, ngươi gặp qua hắn chưa?
Nhiếp Vân hỏi lại.
– Việc này…
Nữ hài nháy mắt.
Đúng thế, từ khi nàng tiến vào Hóa Vân Tông thời gian không ngắn nhưng chưa từng gặp qua tổ sư Nhiếp Vân truyền kỳ.
Nhiếp Vân tiến vào Linh giới là cơ mật cao nhất của Hóa Vân Tông, chỉ có một chút siêu cấp cao thủ mới có tư cách biết rõ, nàng chỉ là đệ tử cho nên không cơ tư cách
biết được.
Lại nói cho dù nói về Linh giới thì nàng cũng không biết.
– Ha ha! Chúng ta đi thôi!
Thấy nàng mê hoặc, Nhiếp Vân cười ha ha kéo Đạm Thai Lăng Nguyệt rời đi.
Hai người biến mất trước mặt nữ hài.
Vừa rồi chỉ cảm thấy nàng đáng yêu, trêu chọc nàng một chút, lần này tàng hình cho dù nàng có được thiên phú đặc thù cũng không nhìn thấy.
– Thiên nhãn sư hình thái thứ tư!
Sau khi nữ hài rời đi, Nhiếp Vân cười nói.
– Ân!
Đạm Thai Lăng Nguyệt gật gật đầu.
Trước kia kỹ xảo tàng hình của hai người không cao nhưng người bình thường không phát hiện ra, cô bé này có thể nhìn rõ ràng như vậy, chỉ nói rõ một sự kiện… Có được thiên phú thiên nhãn sư!