Nhìn vị trí Nam điện, Nhiếp Vân đi tới.
Tuy chỉ cùng Sử Tần này gặp mặt một lần, biết rõ thằng này không phải người dễ dàng nói chuyện, đối với mệnh lệnh của hắn tốt nhất không nên phản bác hoặc giải thích, chăm chú chấp hành ngược lại càng dễ lấy được hảo cảm.
Hơn nữa ở trong mắt hắn xem ra, thằng này thực lực thâm bất khả trắc, chỉ sợ xa không chỉ La Tiên cảnh đỉnh phong đơn giản như vậy!
Bất quá, cụ thể là thực lực gì, Nhiếp Vân không xen vào, cũng chẳng muốn đi quản, hiện tại thành công trà trộn vào Đan Dược Điện rồi, chỉ cần nghĩ biện pháp tìm được Vân Vũ Tôi Thể dịch, có thể trực tiếp ly khai, không cần ở chỗ này lãng phí thời gian.
Trong nội tâm nghĩ đến, liền cầm dược liệu tiến nhập Nam điện.
Vừa tiến vào cung điện, lập tức chứng kiến bên trong có một lò đan cự đại.
Cái lò đan này toàn thân óng ánh, cấp bậc không kém, dĩ nhiên đạt tới Tiên cấp trung kỳ đỉnh phong.
Loại lò đan cấp bậc này, mặc dù Nhiếp Vân kiến thức rộng rãi, cũng là lần đầu tiên trông thấy, lộ ra vẻ hưng phấn.
Đặt đan dược ở trên kệ, đi tới trước mặt lò đan, cúi đầu xem xét, nhịn không được lắc đầu.
Sử Tần này chỉ là Khu Tu sư bình thường, không có thiên phú đan hỏa, không thể tạo ra đan hỏa, cho nên sử dụng hỏa diễm, chỉ là lửa than bình thường nhất.
Loại hỏa diễm này nếu như không có lò đan tốt nhất chiết xuất dược tính, chỉ sợ bất luận đan dược gì cũng luyện không thành, mặc dù thủ pháp cao minh, mười lô có thể thành công một lò cũng coi như xác suất rất lớn rồi.
Đương nhiên, lúc này hắn sẽ không tiết lộ thiên phú đan hỏa ra ngoài, điềm nhiên như không có việc gì đốt bếp than, để cho hỏa diễm hừng hực thiêu đốt.
Chỉ chốc lát sau Sử Tần trưởng lão đã đi tới, chứng kiến hắn đốt hỏa diễm, lộ ra vẻ kinh ngạc, âm thầm gật đầu.
Nhiếp Vân thân là Luyện Đan Sư cấp tông sư, cho dù đốt lửa than, nắm chắc hỏa hầu cũng là người bình thường không so sánh được.
Hỏa diễm thiêu đốt, Sử Tần trưởng lão lợi dụng dược liệu luyện chế ra một lò đan dược khôi phục thể lực, bởi vì có hắn khống chế hỏa diễm, hiếm thấy không có tạc lô, cực kỳ thành công, cái này để cho Sử Tần trưởng lão cực kỳ cao hứng, còn thuận tiện ban thưởng hắn một viên đan dược.
Rất nhanh một ngày qua đi, Nhiếp Vân biểu hiện để cho Sử Tần trưởng lão có chút lau mắt mà nhìn, thái độ cũng tốt hơn rất nhiều.
Trải qua một ngày ở chung, Nhiếp Vân cũng coi như minh bạch một chút, biết rõ Sử Tần trưởng lão này cũng không phải không dễ ở chung, chỉ là tính tình nóng nảy, chỉ cần không đụng vào rủi ro, liền không cần lo lắng nguy hiểm.
– Đây là chỗ ở của ngươi, trời tối không nên đi loạn, cũng không nên đi ra! Có chuyện gì trực tiếp tìm ta là được, ta ngay ở bên cạnh!
Trời tối, Đặng Tiêu an bài chỗ ở cho Nhiếp Vân, cẩn thận bàn giao vài câu.
Hai người bọn họ ở tiểu viện sau Đan Dược điện, hoàn cảnh coi như thanh nhã.
– Yên tâm đi!
Nhiếp Vân cười gật đầu.
Sau khi Đặng Tiêu rời đi, hắn cũng không sốt ruột tiến vào Tinh Cung, mà khoanh chân ngồi trong phòng, Thiên Nhãn vận chuyển tra xét Đan Dược Điện.
Hiện tại đã trà trộn vào Đan Dược Điện, chỉ cần nhanh một chút tìm được Vân Vũ Tôi Thể dịch, liền có thể đi ra.
– Ân? Không có bảo quang, Thiên Nhãn cũng nhìn không thấu?
Trước tiên ở Tây Nam Bắc tam đại cung điện nhìn một vòng, không chứng kiến bất luận đặc thù gì, khi con mắt rơi vào Đông điện, không khỏi sửng sốt.
Cung điện này không có chút bảo quang nào, thậm chí thiên phú Thiên Nhãn cũng nhìn không thấu, không biết bên trong ẩn tàng cái gì.
– Hẳn là một phong ấn cực kỳ cường hãn!
Ngừng quan sát, trong nội tâm Nhiếp Vân suy tư.
Có thể che khuất Thiên Nhãn của hắn, nói rõ trong đông điện có trận pháp rất mạnh, thậm chí còn có thể là kiện pháp bảo.
Vốn tưởng rằng chỉ cần Thiên Nhãn mở ra tìm được Vân Vũ Tôi Thể dịch, liền thi triển thiên phú Thần Thâu trộm đi, hiện tại xem ra, căn bản không có đơn giản như vậy.