Nhiếp Vân đứng trước một phế tích.
– Ở ngay chỗ này!
Vận chuyển thiên phú thiên thủ sư, bàn tay của hắn biến lớn đẩy đá vụn lớn nhỏ sang nơi khác, đột nhiên bàn tay của hắn cầm lấy một tảng đá không lớn.
– Là tảng đá? Tại sao lại thế
Kiếp trước mình vừa bắt được thứ này đã bị tại đám người Tang Hồng Y đánh lén, vốn cho rằng là bí bảo do thần linh lưu lại, không nghĩ tới là hòn đá không lớn.
Hòn đá này không tầm thường, toàn thân ngăm đen, mặt ngoài không có sáng bóng gì đó, xem không biết là thuộc tính gì.
– Ân? Không đúng, Trong… Trong đó lại ẩn chứa khí tức làm pháp quyết vô danh vận chuyển?
Đột nhiên nội tâm Nhiếp Vân khẽ động, hắn phát hiện bất đồng.
Trong viên đá này ẩn chứa khí tức đặc thù, vừa rồi pháp quyết vô danh đột nhiên nhảy lên chính là thứ này gây ra.
Không phải pháp quyết vô danh, cũng không phải bảo vật tuyệt thế gì đó, mà là khí tức đặc thù làm pháp quyết vô danh vận chuyển, tại sao nó có thể trợ giúp linh hồn chính mình xuyên việt ba trăm năm trước, bất tử bất hủ?
Điểm này quá kỳ quái!
Nếu như ở chỗ này tìm được một kiện bảo bối mà mình nhìn không biết, hoặc là thứ gì đó mang theo khí tức thần bí, hoặc là bảo vật làm bản thân mình không thể lấy được sẽ cảm thấy thập phần bình thường, nhưng hắn chỉ lấy được một tảng đá có khí tức đặc thù, điểm này làm hắn không dám tin tưởng.
Tuy kiếp trước hắn chưa từng gặp qua loại đá này, nhưng kiếp này vì tìm biện pháp giúp pháp quyết vô danh tấn cấp cho nên hắn tiêu hao qua không ít, cũng vô cùng quen thuộc, trừ có thể trợ giúp pháp quyết vô danh vận chuyển ra, cái gì cũng sai, kiếp trước tìm một vòng, tìm được cái gì?
Loại kết quả này có chút ra ngoài ý muốn, thậm chí có chút khó tin.
– Tính toán, trước không thèm nghĩ nữa, đầu tiên hấp thu khí tức đặc thù trong nó đã, nhìn xem nó có gì đặc thù.
Suy nghĩ cả buổi nhưng không tìm ra cái gì, tâm niệm Nhiếp Vân vừa động, trong đầu hắn nghĩ ra biện pháp.
Nếu như tảng đá kia đặc thù thì có lẽ nó sẽ không như những vật khác, hấp thu hết khí tức đặc thù sẽ biến thành bột phấn.
Nghĩ đến liền làm, hai tay của hắn đặt lên tảng đá, hắn vận chuyển pháp quyết vô danh sa đó chậm rãi hấp thu khí tức đặc thù bên trong.
– Quả nhiên có khác biệt, khí tức đặc thù thật nồng đậm…
Khẽ hấp thu, Nhiếp Vân lập tức phát hiện khác biệt.
Tảng đá này ẩn chứa khí tức đặc thù còn nồng đậm hơn những thứ khác ít nhất gấp trăm lần, trước khi hắn chưa từng đạt được thứ gì có khí tức đặc thù cao như thế, cộng tất cả những thứ khác còn chưa bằng một góc của tảng đá này.
Vù vù!
Không ngừng hấp thu khí tức đặc thù, hắn bắt đầu vận chuyển pháp quyết vô danh.
Cũng như suy đoán, lần này cũng không có diễn sinh đan điền, nó mở rộng khí hải, khí hải lại gia tăng gấp đôi mới dừng lại.
– Vẫn còn khí tức đặc thù, nhìn xem có thể diễn sinh bao nhiêu đan điền!
Vốn tưởng rằng mở rộng hết khí hải thì khí tức đặc thù của tảng đá sẽ biến mất, không nghĩ tới còn thừa đại khái một phần mười, Nhiếp Vân vui vẻ và tiếp tục vận chuyển pháp quyết vô danh.
Ầm ầm!
Pháp quyết vô danh mở rộng khí hải xong lại vận chuyển quả nhiên diễn sinh đan điền mới, lần này mặc dù không có diễn sinh nhiều như lần trơớc nhưng có chừng mười một cái, thực sự không ít, Nhiếp Vân hấp thu lại gia tăng năm cái, trong đan điền có ba mươi sáu cái.
Từ khi trọng sinh tới bây giờ, tính cả lần này tổng cộng diễn sinh đan điền bảy lần, lần thứ nhất là hai, lần thứ hai là bốn, lần thứ ba là ba, lần thứ tư là năm, lần thứ năm là năm, lần thứ sáu nhiều nhất đạt tới mười một, mà này lần thứ bảy cũng là năm.
Bảy lần diễn sinh đan điền, hắn có ba mươi sáu cái.
Hiện tại Nhiếp Vân đã có hai mươi bảy thiên phú đặc thù, trừ chủ đan điền ra, hắn còn có tám cái không có thuộc tính.
Ba mươi sáu đan điền, nó không ngừng xoay tròn trong khí hải, không ngừng rút
linh khí trong không trung và trợ giúp gia tăng tốc độ tu luyện.