Trong Chiết Dực Chi Tiễn có một đoàn lực lượng linh hồn cường hãn, tuy so ra kém mình, nhưng chí ít có bảy tám thê độ, lúc trước chính là thứ này ngăn cản Trị Liệu sư trị liệu, ăn mòn thân thể, còn để cho Nhiếp Vân tưởng nhầm là kịch độc nào đó.
Là linh hồn lực cường đại công kích, khó trách Kịch Độc đan điền vô dụng.
Đoàn linh hồn lực này dùng trận pháp đặc biệt phong ấn, trận pháp này phức tạp đến cực điểm, lại bố trí ở trong mũi tên nhỏ, đổi lại người khác khẳng định xem không hiểu, nhưng Nhiếp Vân là người nào? Có được thiên phú Trận Pháp Sư bài danh 39, là Trận Pháp chính cống Sư, chỉ nhìn thoáng qua liền hiểu được.
– Tụ Hồn Tỏa Linh Trận? Rất tốt, cái này ta cũng có thể bố trí ra…
Nhiếp Vân khẽ cười một tiếng, thuận miệng nói một câu, lời còn chưa nói hết, con mắt đột nhiên sáng ngời.
– Ân, đúng rồi, ta có Tiên Thiên Long thân, tuy huyết mạch không tinh thuần như Tiểu Long, nhưng có khí tức của Long tộc, linh hồn 999 thê độ, lại là Trận Pháp Sư… Hoàn toàn có thể luyện chế nhiều loại mũi tên này!
Tuy hắn không có thiên phú chế tạo, nhưng luyện chế loại Chiết Dực Chi Tiễn này không cần thủ tục quá phiền toái, chỉ cần hoàn thành hai khâu trọng yếu nhất kia là được.
Hắn có Tiên Thiên Long thân, trong cơ thể có được Long tức thuần khiết, linh hồn lại cường đại như thế, lại là Trận Pháp Sư, luyện chế ra mũi tên, chỉ sợ còn cường đại hơn so với Lạc Khúc lưu lại Chiết Dực Chi Tiễn.
– Thử một chút!
Nghĩ liền làm, cổ tay của Nhiếp Vân khẽ đảo, lấy ra một ít tài liệu.
Hắn thân là Phù Thiên đại lục đệ nhất nhân, bảo vật trên người nhiều vô số kể, các loại tài liệu cũng có không ít, tiện tay trảo một cái liền là khoáng thạch cùng kim loại thượng hạng.
Lòng bàn tay tuôn ra Diễm Hỏa, linh hồn khổng lồ khống chế hỏa diễm nấu những tài liệu này, ngưng tụ thành bộ dáng một mũi tên.
– Long huyết!
Vạch phá đầu ngón tay điểm lên, đồng thời linh hồn ngưng kết, hình thành trận pháp đặc thù, khắc sâu vào trong đó.
Ầm ầm!
Trận pháp vừa tiến vào mũi tên, Vẫn Lạc Cung trong tay Lạc Khuynh Thành liền phát ra một hồi thanh âm giống như Lôi Minh, phảng phất như vật trước mắt này mới là chí bảo để nó chính thức phát huy ra uy lực.
– Cái này…
Tiện tay cầm lấy mũi tên, Lạc Khuynh Thành cảm thụ thoáng một phát, con mắt càng ngày càng sáng.
– Ngươi lại có thể luyện chế Chiết Dực Chi Tiễn? Thật tốt quá, về sau liền không lo rồi…
Hưng phấn nhảy lên, Lạc Khuynh Thành ôm Nhiếp Vân hôn một cái, sau khi hôn xong, mới ý thức tới không đúng, sắc mặt thoáng một phát đỏ bừng.
Tuy Vẫn Lạc Cung uy lực vô cùng, nhưng chỉ có phối hợp Chiết Dực Chi Tiễn mới có thể phát huy uy lực mạnh nhất, Chiết Dực Chi Tiễn chỉ có ba mũi, vẫn là tâm bệnh của Lạc Khuynh Thành, bây giờ nhìn thấy Nhiếp Vân có thể luyện chế, hơn nữa luyện chế ra mũi tên tựa hồ còn cường đại hơn tổ tiên lưu lại, khó trách hưng phấn thất thố rồi.
– Khục khục, hai người các ngươi chú ý một chút, ở đây còn có người a! Nhiếp Vân, ngươi không thể để cho nàng một người chiếm tiện nghi, ta cũng muốn hôn một cái…
Dịch Thanh có chút ghen tuông nói.
– Ách…
Nghe được nàng nói, Nhiếp Vân thiếu chút nữa hôn mê.
Chiếm tiện nghi? Mình bị chiếm tiện nghi?
Bất quá, Dịch Thanh cũng chỉ là nói thôi, thật không có xông lại hôn Nhiếp Vân.
Kỳ thật hai nữ biết thiếu niên ở trước mắt trong nội tâm chỉ có Đạm Đài Lăng Nguyệt, bọn hắn tầm đó đã không có khả năng, nhưng càng như vậy, càng cảm thấy ưa thích hắn, không có thuốc chữa.
Ở trước mặt loại mỹ nữ như các nàng cũng có thể cầm giữ, đây mới thực sự là chính nhân quân tử, hảo nam nhi chính thức.
– Đi thôi!
Chứng kiến hào khí có chút mập mờ, Nhiếp Vân biết rõ lại đợi xuống khẳng định xuất hiện phiền toái, liền đi tới trước.
Đình thứ ba cũng là lão giả, am hiểu công phu trên tay, đôi tay khô gầy nhẹ nhàng động, sông núi liền lật úp.
– Để ta đánh đi, ta vừa vặn thử xem Chiết Dực Chi Tiễn ngươi luyện chế!
Sắc mặt Lạc Khuynh Thành ửng đỏ như trước, tiến lên, lấy ra mũi tên mà Nhiếp Vân vừa mới luyện chế bắn ra ngoài.
Ầm ầm!
Mũi tên này, so với ngày đó ở Lăng Tiêu đỉnh bắn về phía Nhiếp Vân còn cường đại hơn, vừa xuất hiện liền làm biển máu quay cuồng, lão giả kia ngay cả phản ứng cũng không kịp, đã bị bắn thành mảnh vụn.