Ngón tay bắn ra. Tam Nguyên Kim Cương ba bay đi, bất quá còn chưa tới đến trước mặt Vân Huyên thì đột nhiên trong thiên địa vang vọng thanh âm như thủy triều. Giống như thiên địa sụp đổ, khiến cho thân thể của Nhiếp Vân và Tiểu Long nhịn không được trầm xuống.
Bị đạo thanh âm này làm cho chấn động, Tam Nguyên Kim Cương ba cũng không có rơi vào trên người Vân Huyên, mà bay về phía xa xa rồi biến mất không thấy gì nữa.
– Chuyện gì xảy ra?
Nghe thấy thanh âm này, Nhiếp Vân ngẩng đầu nhìn về phía trước. Vừa nhìn qua, sắc mặt hắn không nhịn được thay đổi.
Cuối tầm mắt của hắn, thời không vặn vẹo tựa như thủy triều đang cuốn tới.
– Thời không triều tịch?
Trong đầu đột nhiên xuất hiện một từ, thân thể Nhiếp Vân không tự chủ được mà run rẩy.
Thời không triều tịch là tình huống đặc biệt xảy ra trong thời không loạn lưu. Giống như triều tịch của biển vậy, ba năm một lần, nơi xảy ra cũng không có quy luật, một khi bị cuốn vào bên trong rất có thể bị đưa đến một nơi không biết tên, cả đời khó có thể đi ra.
Kiếp trước, Nhiếp Vân từng thấy qua nó một lần. Nhưng lúc đó hắn đã có được thực lực Đan Điền Huyệt Khiếu cảnh, không nghĩ tới lúc này nó lại xuất hiện, hơn nữa còn đột nhiên như thế!
– Căn cứ vào lời nói của Hạ Tuyền, trong một tháng lúc nào cũng có thể xảy ra triều tịch. Nhưng mà hiện tại đột ngột xuất hiện, nhất định có liên quan tới việc Tiểu Long và Vân Huyên ngạnh kháng.
Trong lòng khẽ động, Nhiếp Vân đã hiểu ra.
Vừa rồi Tiểu Long và Vân Huyên thiêu đốt huyết mạch U Minh hoàng tộc đối chiến. Công kích hai người đánh ra thực sự quá mạnh mẽ. Thời không triều tịch vốn đã tới điểm tới hạn, tùy thời có thể xảy ra. Cho nên bị loại tình huống này vừa chạm vào một cái đã giống như tia lửa bắn vào chảo dầu, khó có thể khống chế mà lập tức sôi trào lên.
Ầm ầm!
Thời không triều tịch lần này dường như so với kiếp trước hắn nhìn thấy còn càng thêm đồ sộ. Không gian thời gian dưới thủy triều năng lượng dường như cũng vặn vẹo, cả hai tựa như một trang giấy xuất hiện nếp nhăn vậy.
– Trốn!
Biết rõ một khi bị cuốn vào nhất định sẽ phải chết không thể nghi ngờ, Nhiếp Vân cũng không quan tâm tới việc đánh chết Vân Huyên nữa. Dù sao nàng bị triều tịch cuốn vào, koong chết thì cũng không khác là bao. Mình giữ mạng sống là tốt nhất, không cần phải cuốn vào với nàng. Vì vậy hắn lập tức lôi kéo Tiểu Long, rất nhanh chạy như điên về phía xa xa.
– Ba ba, con mệt quá, muốn ngủ…
Nhanh chóng đi về phía trước, Nhiếp Vân nghe được thanh âm của Tiểu Long vang lên bên tai. Hắn quay đầu nhìn lại thì thấy hai mắt Tiểu Long khép lại. Dường như tùy thời đều có thể ngủ say.
Lần đối công này khiến cho nó tiêu hao quá lớn, ngay cả thể chất nghịch thiên như Ngũ Trảo Kim long cũng phải ngủ say để khôi phục.
– Không thể ngủ, chúng ta phải rời khỏi nơi này mới được…
Nhiếp Vân vội vàng hô lớn. Chỉ là miệng còn chưa nói xong thì đã thấy tầm mắt phía trước vặn vẹo một hồi, không ngờ triều tịch thời không lại bao phủ lấy hắn.
– Tiểu Long phải bảo vệ ba ba…
Biết rõ lực lượng của thời không triều tịch quá mức cường đại, nhất định Nhiếp Vân sẽ không chịu nổi. Thân thể gầy gò của Tiểu Long đột nhiên bành trướng vài vòng, bao phủ Nhiếp Vân vào bên trong.
Long tộc có sinh mệnh lực cường đại, thân thể càng viễn siêu Linh Binh tuyệt phẩm. Từ việc lỗ đen lúc trước lợi hại như vậy cũng không thể khiến cho trứng bị nghiền nát đã có thể nhìn ra được. Cho dù thời không triều tịch có mạnh mẽ hơn gấp mười lần, cũng không có khả năng phá vỡ thân thể của Tiểu Long, khiến cho Nhiếp Vân bên trong bị thương.