– Lão tổ, Vân Phong này rốt cuộc có địa vị gì?
Một lát sau, Võ Huân phá vỡ yên tĩnh, nhịn không được hỏi lão tổ trước mắt.
– Ta cũng không biết. Bất quá, tuyệt đối không phải là địch nhân, nếu là địch nhân, cho dù tiêu diệt toàn bộ tông môn chúng ta cũng không có bất kỳ chút khó khăn nào!
Một lát sau, Hạ Tuyền chậm rãi nói.
– Cái gì? Tiêu diệt toàn bộ tông môn chúng ta cũng không có gì khó khăn?
– Cái này… Không thể nào chứ?
– Chẳng lẽ ngay cả lão tổ người cũng không phải là đối thủ?
Nghe thấy Hạ Tuyền nói vậy, toàn bộ trưởng lão Hóa Vân tông lại càng hoảng sợ.
Tuy rằng bọn hắn đã đánh giá cao Vân Phong này, thế nhưng bọn hắn vẫn không nghĩ tới đối phương lại có được thủ đoạn như thế, ngay cả lão tổ cũng kiêng kị như vậy.
– Ta?
Hạ Tuyền nghĩ đến đầu Ngũ Trảo Kim long kia, hắn cũng không giải thích, sắc mặt chậm rãi trở nên ngưng trọng.
– Hiện tại ta cảnh cáo các ngươi, vô luận như thế nào cũng không nên đi chọc vào Vân Phong này. Hiện tại hắn đang có thiện ý, một lòng vì Hóa Vân tông chúng ta, một khi làm cho trong lòng hắt rét lạnh. Cơ nghiệm vạn năm của chúng ta chỉ sợ cũng không giữ được!
– Vâng!
Thấy lão tổ nói ngưng trọng, toàn bộ mọi người gật đầu, không ai dám nói nhảm nữa.
– Được rồi, tốt rồi, các ngươi cứ tiếp tục, ta cũng nên trở về củng cố tu vi, có chuyện gì, trực tiếp đưa tin cho ta!
Hạ Tuyền gật gật đầu, thân thể nhoáng một cái đã biến mất trên Lăng Tiêu đỉnh.
Hạ Tuyền vừa đi, mọi người nửa vui nửa buồn. Mừng chính là lão tổ dường như lại một lần nữa có sức sống, không còn đần độn, u mê, đại nạn đã không còn. Lo thì chính là từ trong tin tức mà Vân Phong nói ra, về sau chỉ sợ bọn hắn không có cuộc sống an ổn nữa.
Tuy rằng thực lực lão tổ Hạ Tuyền ở trên Phù Thiên đại lục được tính là hàng đầu. Nhưng nếu như bảy đại tông môn thật sự có động tĩnh, nhất định yêu nhân cũng có động tĩnh. Vì phòng ngừa yêu nhân động thủ, cường giả Đan Điền Huyệt Khiếu cảnh căn bản là không dám động tay, một khi động thủ, nhất định sẽ khiến cho mọi chuyện càng trở nên rối loạn.
Dưới tình huống trên đại lục đại lục cơ hồ không có người nào đột phá đến Bí Cảnh đệ cửu trọng, cường giả Đan Điền Huyệt Khiếu cảnh chính là cực hạn trong tông môn. Cho dù hiện tại bảy đại tông môn xâm phạm, chỉ sợ cũng là Cường giả Phá Không cảnh là đối tượng chủ yếu, mà cường giả Đan Điền Huyệt Khiếu cảnh, trấn thủ tứ phương, phòng ngừa yêu nhân thừa dịp đi vào.
Lão tổ Hạ Tuyền chỉ là tồn tại để chấn nhiếp, cũng không thể tham dự chiến đấu. Cho nên tất cả áp lực còn cần sáu đại trưởng lão như bọn hắn chống đỡ.
– Không sao, nếu như chúng ta là truyền nhân Võ Đạo sư, như vậy phải có tinh chiến đấu của thần Võ Đạo sư. Chiến đấu có gì mà đáng sợ cơ chứ? Cùng lắm thì vừa chết, cho dù chết trận thì tuyệt đối cũng không thể để cho tông môn khác tốt lành gì.
Không biết bao lâu, Vũ Huân trưởng lão phá vỡ bầu không khí áp lực, hắn cười to một tiếng, hào khí tràn ngập.
– Đúng vậy, chúng ta đều là truyền nhân Võ Đạo sư, là tông môn trời sinh am hiểu chiến đấu, chẳng lẽ còn sợ mấy tôm tép nhãi nhép hay sao?
– Không riêng gì những đệ tử kia phải tu luyện mà chúng ta cũng phải nỗ lực, tranh thủ nhanh chóng đột phá, vì bảo vệ tông môn, phát quang một lần!
– Đúng vậy a, dù sao cũng sống mấy ngàn năm rồi, cho dù chết trận thì cũng đã
đủ vốn rồi!
Nghe thấy lời nói tràn ngập hào khí của Vũ Huân trưởng lão, những người còn lại đều gật gật đầu, cười ha hả.