– Nhiếp Vân này là Bí Cảnh thất trọng sao?
Lại một lão giả hỏi.
– Hồi bẩm tất cả các vị Vô Thượng trưởng lão, người gọi Nhiếp Vân kia, thực lực chỉ là Nguyên Thánh Cảnh!
Di Hoa nói.
– Cái gì? Thực lực Nguyên Thánh Cảnh? Ngươi không có nói bậy a! Nguyên Thánh Cảnh có thể giết chết 12 vị Nội Các trưởng lão?
– Nói đùa gì vậy, loại rác rưởi Nguyên Thánh Cảnh này cho dù cường giả Thiên Kiều Cảnh đứng ở trước mặt để cho hắn đánh, cũng đánh không chết a!
– Đến cùng chuyện gì xảy ra, cẩn thận nói rõ ràng, ta không tin một Nguyên Thánh Cảnh có thể đánh chết 12 vị cường giả Thiên Kiều Cảnh…
Nghe được Di Hoa nói, toàn bộ đại điện đều tạc mở nồi, ngay cả bốn gã Vô Thượng trưởng lão cũng nhíu mày.
– Tiểu tử này thực lực không được tốt lắm, nhưng sư phụ của hắn rất cường đại, nếu như đoán không sai, hẳn là Vô Thượng trưởng lão của Hóa Vân tông!
Di Hoa nói tiếp.
– Vô Thượng trưởng lão của Hóa Vân tông?
Mọi người đồng thời hít một ngụm khí lạnh, ngay cả mấy vị Vô Thượng trưởng lão, sắc mặt cũng biến hóa.
Hóa Vân tông, được xưng đệ nhất tông môn trên Phù Thiên Đại Lục, vô luận địa vị hay thực lực tự nhiên đều viễn siêu tông môn khác, đồng dạng là Vô Thượng trưởng lão, thực lực của người phía trước so với tông môn khác đều mạnh hơn không ít!
– Nếu là đồ đệ Vô Thượng trưởng lão của Hóa Vân tông, chuyện này cứ như vậy được rồi, 12 vị Nội Các trưởng lão mà thôi, chết thì chết!
Một vị Vô Thượng trưởng lão do dự một chút, chậm rãi nói.
Chính diện đối mặt Hóa Vân tông, cho dù bọn hắn đã đứng ở đỉnh phong của thế giới, cũng cảm thấy lực bất tòng tâm.
– Không sai. Tuy hiện tại chưởng giáo, Vô Thượng trưởng lão của Hóa Vân tông đều không ở trong tông môn, nhưng như cũ là Cự Vô Phách chúng ta không cách nào ngăn cản, không cần phải tranh chấp với bọn họ!
Lại một vị Vô Thượng trưởng lão nói.
Cúi đầu trước Hóa Vân tông, cho dù truyền đi, cũng sẽ không có người cười nhạo.
– Nhiếp Vân kia chỉ có thực lực Nguyên Thánh Cảnh, lại giết chết mười hai vị Thiên Kiều Cảnh Nội Các trưởng lão, xem ra hẳn là sư phụ hắn ra tay a! Tốt rồi, không có trách chúng ta vây giết đồ đệ của hắn, cũng không tệ rồi, chẳng lẽ còn muốn đuổi theo truy cứu?
Vô Thượng trưởng lão thứ nhất đi tới hít một hơi.
– Không truy cứu? Ha ha, trưởng lão, ta cảm thấy chuyện này chẳng những truy cứu, còn phải truy cứu đến cùng!
Tông chủ Di Hoa đột nhiên nở nụ cười.
– Truy cứu đến cùng? Có ý tứ gì?
Mọi người sững sờ.
– Chư vị biết tại sao ta lại đuổi giết Nhiếp Vân này không?
Di Hoa đứng dậy, nhìn quanh một vòng, thấy ánh mắt mọi người đều tập trung vào trên người hắn, cười nhạt một tiếng.
– Bởi vì trên người hắn có… Thiên Cơ kiếm!
– Thiên Cơ kiếm?
Ba chữ kia không lớn, nhưng ở trong tai mọi người lại như tiếng sấm, tất cả mọi người biến sắc, toàn thân run rẩy.
– Đúng vậy, là Thiên Cơ kiếm! Bắc Đẩu tinh quân lưu lại Thiên Cơ kiếm! Chư vị trưởng lão, Thiên Cơ kiếm ở trên tay hắn, các ngươi cảm thấy chúng ta có nên tiếp tục truy cứu không?
Thấy mọi người thay đổi sắc mặt, Di Hoa tựa hồ sớm có dự kiến, cười nhạt một tiếng.
– Ngươi… Xác định, Thiên Cơ kiếm thực ở trên tay hắn?
Một Vô Thượng trưởng lão thanh âm có chút phát run.
Từng Vô Thượng trưởng lão đều đứng ở đỉnh phong của Phù Thiên Đại Lục, có thể đạt tới loại tình trạng này, tâm trí đều kiên định đáng sợ, bây giờ nói chuyện có chút phát run, đủ thấy khiếp sợ lớn đến bao nhiêu.
– Đúng vậy, ta xác định!
Di Hoa gật đầu.
– Nếu như đây là thật, tiểu tử này phải hảo hảo truy tra, vận dụng hết thảy nhân lực vật lực, cũng phải bắt hắn lại!
Một Vô Thượng trưởng lão trong mắt hiện lên một đạo hung quang.
– Phải bắt lấy, mặc dù sư phụ hắn là Vô Thượng trưởng lão của Hóa Vân tông cũng không có gì, nếu như còn dám ra tay với người của chúng ta, ta liền thông cáo sáu đại tông môn khác, thật sự không được, chúng ta sẽ tới vây công Lăng Tiêu đỉnh, triệt để cô lập Hóa Vân tông ra!
Lại một vị Vô Thượng trưởng lão nói.