– Nguy rồi!
Âu Dương Thành thế mới biết mình trúng gian kế của thiếu niên, la hét một tiếng, liên tiếp lui về phía sau, Tường thủy chi dực vũ động muốn chạy trốn, bất quá còn không có nhúc nhích, đã cảm thấy lực lượng trì trệ, thân thể bị một cổ lực lượng khác phong tỏa.
Ngay sau đó liền chứng kiến nắm đấm của Cổ thi hung hăng đập tới.
Lạch cạch!
Âu Dương Thành cuồng phun máu tươi, ngã trên mặt đất!
Trên người Âu Dương Thành có Truy Tung chi khí, Nhiếp Vân sớm đã biết rõ hắn theo ở phía sau, nhưng không nói ra, thời điểm chứng kiến Cổ thi, cố ý giả bộ như đi bắt lấy, dẫn đối phương động thủ.
Yêu thánh thân là cường giả Đoạt Thiên Tạo Hóa Cảnh, cho dù chết, thi thể làm sao có thể dễ dàng làm bẩn? Không cần nghĩ, khẳng định có thủ đoạn không muốn người biết!
Cũng bởi vì nghĩ tới những thứ này, Nhiếp Vân mới để cho Âu Dương Thành động thủ, hưởng thụ Yêu thánh lưu lại chuẩn bị thoáng một phát a.
Quả nhiên, Yêu thánh Cổ thi ở dưới một ngón tay của Nhiếp Vân kích hoạt, đứng dậy liền đấm ra một quyền.
Quyền này cũng không phải ý thức chủ quan của Cổ thi phát ra, mà là phản xạ có điều kiện, khi còn sống Cổ thi không biết kinh nghiệm bao nhiêu chiến đấu, mới đạt tới loại cảnh giới này, cho dù chết rồi, một khi có người công kích, vẫn sẽ vô ý thức phản kích!
Đương nhiên, loại phản kích này không chỉ cam đoan thi thể không bị ngoại nhân xâm nhuộm, nên uy lực không lớn, cho dù để cho Âu Dương Thành trọng thương, lại không nguy hiểm đến tánh mạng.
– Nhiếp Vân, ngươi giỏi tính toán! Đáng giận!
Giãy dụa từ trên mặt đất đứng lên, hiện tại Âu Dương Thành không dám tùy ý tiếp xúc Cổ thi rồi, ánh mắt nhìn về phía Nhiếp Vân lộ ra hận ý nồng đậm.
– Ha ha, tính toán? Là chính ngươi thấy bảo bối liền không muốn sống, không thể trách ta a!
Nhiếp Vân cười nhạt một tiếng, đang khi nói chuyện, bàn tay giương lên đánh tới Âu Dương Thành.
– Ngươi là Tường Thủy Sư, ta cũng là Tường Thủy Sư, ở trong nước biển, ngươi cảm thấy có thể đánh chết ta sao? Nằm mơ!
Sắc mặt của Âu Dương Thành dữ tợn, thét dài một tiếng.
Tường Thủy Sư là hoàng đế trong nước, đang ở trong biển, muốn đánh thì đánh, muốn đi thì đi, không sợ chút nào, tuy Âu Dương Thành bị thương, nhưng không có nhiều sợ hãi, mà lạnh lùng nhìn về phía thiếu niên, lộ ra ý châm chọc.
– Không thể đánh chết ngươi? Ha ha, đó là Tường Thủy Sư khác, đối với ta mà nói, hôm nay ngươi hẳn phải chết!
Cười nhạt một tiếng, Nhiếp Vân lấy ra Huyền Ngọc Chi Kiếm, thân thể nhoáng một cái, một kiếm bổ xuống.
– Hẳn phải chết? Hươu chết về tay ai cũng còn không nhất định đây này! Võ kỹ của Tường Thủy Sư, vạn dặm kinh đào!
Hai tay chấn động, một cỗ lực lượng huyền ảo từ hai tay Âu Dương Thành vung vẩy ra, nước biển bốn phía ở trong thời gian nháy mắt hình thành cự lãng ngập trời, mang tất cả trùng kích về phía Nhiếp Vân.
Võ kỹ của Tường Thủy Sư!
Các loại thiên phú đặc thù đều có võ kỹ đối ứng, chỉ có điều loại võ kỹ này cực kỳ thưa thớt, khó có thể tìm kiếm, Nhiếp Vân cũng không có nghĩ đến Âu Dương Thành sẽ có võ kỹ của Tường Thủy Sư!
Loại võ kỹ này có thể phát huy thiên phú của Tường Thủy Sư càng lớn, một khi sử dụng long trời lỡ đất, toàn bộ đáy biển tựa như tận thế hàng lâm.
Khó trách Âu Dương Thành tự tin, không nghĩ tới hắn lại có át chủ bài như thế!
– Công kích không tệ, bất quá như vậy liền muốn giết ta, ngươi không thấy là rất đơn giản sao?
Đối mặt công kích hùng hổ, Nhiếp Vân cũng không bối rối, ngược lại nở nụ cười một tiếng, ngón tay giơ lên, đầu ngón tay có một kiểu chữ đặc thù xoay tròn, phảng phất như Phật ngữ, ở hắn run chỉ, lần nữa phá không tiến vào mi tâm của Yêu thánh Cổ thi.
Chú ngữ đặc thù này vừa tiến vào thân thể Cổ thi, Cổ thi ở sau lưng Âu Dương Thành lần nữa đánh ra một quyền!
Ầm ầm!